Thursday, February 14, 2019

 

Căn Bản không vững thì không thể xây đựng...




http://www.canhthep.com/3828/LyCafeCuoiCung.mp4
Ly Cà Phê Cuối Cùng





http://hoiquanphidung.com/nhac/KenKhaiBeQuanHieu.mp3
Kèn Khai Quân



Kèn Truy Điệu:


Photo:

HTML for Websites


Image and video hosting by TinyPic


google political spectrum or extreme left thì rõ ♪ ♫

Image and video hosting by TinyPic

♫ ♫ ♪ ♬

Đài Phát Thanh Quân Đội VNCH Trước 1975: Chương Trình Nghệ Sĩ Với Chiến Sĩ Tối Thứ Bảy: Phạm Duy https://youtu.be/NbGOhoF36sM Chương Trình Nghệ Sĩ Với Chiến Sĩ phát mỗi tối trên đài phát Thanh Quân Đội từ 9 giờ đến 10 giờ. Mỗi tối do một nghệ sĩ chịu trách nhiệm. Thứ Hai do Quỳnh Giao Thứ Ba do Thanh lan và Mai Hương

Đài Phát Thanh Quân Đội VNCH Trước 1975: Chương Trình Nghệ Sĩ Với Chiến Sĩ Tối Thứ Bảy: Phạm Duy https://youtu.be/NbGOhoF36sM Chương Trình Nghệ Sĩ Với Chiến Sĩ phát mỗi tối trên đài phát Thanh Quân Đội từ 9 giờ đến 10 giờ. Mỗi tối do một nghệ sĩ chịu trách nhiệm. Thứ Hai do Quỳnh Giao Thứ Ba do Thanh lan và Mai Hương Thứ Tư do Mai Hân và Hoàng Quốc Bảo Thứ Năm do Phan Thế Thứ Sáu do Ban Thăng Long Thứ Bảy do Phạm Duy và Nhạc Trẻ Tối Thư Bảy do nhạc sĩ Phạm Duy thực hiện, giới thiệu nhạc trẻ Viêt Nam. Trong video clip này, Duy Quang và Ban The Dreamers hát bài Bình Ca số 7 tứ Lời Chào Bình Yên do nhạc sĩ Phạm Duy sáng tác. Bản ghi âm trước năm 1975 tại Sài Gòn.

==============================

Đài Phát Thanh Quân Đội:Chương Trình Nghệ Sĩ Với Chiến Sĩ Tối Thứ Bảy: Phạm Duy

‘Ðây là Ðài Tiếng Nói Quân Ðội, phát thanh từ thủ đô Sài Gòn…’

Ngày ấy, cứ trước giờ phát thanh của Ðài Phát Thanh Quân Ðội thì xướng ngôn viên lại dùng ngón trỏ búng nhẹ vào chuông to bằng cái chén nhỏ và nói: “Ðây là Ðài Tiếng Nói Quân Ðội, phát thanh từ thủ đô Sài Gòn. Mời quý thính giả và các chiến hữu nghe tin tức.”

Ký ức của những xướng ngôn viên, biên tập viên tin tức chợt ùa về sau 42 năm xa cách, như có dịp sẻ chia.

Nhớ mãi các anh chiến sĩ tiền tuyến

Cựu xướng ngôn viên Thảo Trang, tên thật là Hạ Hoàng Vân, là một giọng đọc kỳ cựu tại đài, cho hầu hết chương trình phát thanh của các quân binh chủng, từ Sư Ðoàn 5, Sư Ðoàn 22, đến Công Binh, rồi Biệt Ðộng Quân, Nhảy Dù, và Thủy Quân Lục Chiến. Bà được cựu Trung Tá Phạm Hậu đề cử làm việc từ năm 1970 đến năm 1974.

Tuy nhiên, chương trình Nhạc Yêu Cầu do bà phụ trách vào mỗi 10 giờ sáng Chủ Nhật vẫn mang đến cho bà nhiều kỷ niệm với bao nỗi vui buồn.

Bà nói: “Thính giả trung thành của tôi là các anh chiến sĩ tiền tuyến trên bốn vùng chiến thuật và các sinh viên học sinh, người dân hậu phương. Nhiều người viết thư yêu cầu nhạc với những danh xưng rất quen thuộc với tôi, như: Nhóm Thố Ty Hoa Bình Dương, Cô giáo Nhã và Khóa 23 Võ Bị Ðà Lạt, Y Tá Áo Trắng tặng người Khóa 23 Võ Bị Ðà Lạt…”

“Qua những tên gọi này tôi được biết đến những chuyện tình lãng mạn, cũng như những hoàn cảnh thương tâm. Chuyện hai cô gái yêu cầu nhạc tặng cho cùng một người yêu thuộc Khóa 23 Võ Bị Ðà Lạt mà sau này được biết anh đã hy sinh trong trận chiến An Lộc. Hay Mai Phương và Mũ Ðỏ Tiểu Ðoàn 5 Nhảy Dù, cũng chính là Nguyễn Thị Nghĩa Trang và Trung Úy Lê Chiến Tranh mà tôi chỉ dám đọc một lần trong chương trình thôi vì nghe buồn quá,” bà nhớ lại.

Bà kể, khoảng năm 1972, qua loạt bài của ký giả Kiều Mỹ Duyên viết về người thương binh trẻ tên Tân đã bỏ lại chiến trường đôi chân, muốn xin một chiếc xe lăn. “Tôi tìm đến gặp em và từ đó như một gắn bó đến với các thương binh tại Tổng Y Viện Cộng Hòa. Tôi thường đến đây cuối tuần để giúp cắt tóc, cắt móng tay, đút thức ăn, chuyện trò, đọc sách,… cho thương binh,” bà nói.

“Mỗi sáng Chủ Nhật đến nơi này, tôi thấy các anh chụm lại quanh máy cassette, hay có anh một mình trầm ngâm nằm trên giường bệnh để nghe chương trình Nhạc Yêu Cầu Thảo Trang, hoặc hình ảnh người lính gác cổng vào một trại Thiết Giáp ở Long Khánh, bên cạnh anh là một cassette nhỏ, đúng lúc giọng tôi giới thiệu chương trình. Tôi muốn ngừng lại nói với anh tôi là Thảo Trang, nhưng lại không dám, vội rảo bước đi,” bà tủm tỉm nói.

Thêm một kỷ niệm khác mà bà không thể quên được.

Bà kể: “Một trong những thính giả trung thành của tôi là Trung Sĩ Trịnh Công Âu, y tá Nhảy Dù. Anh thường viết thư yêu cầu tặng nhạc cho ‘vợ hiền yêu dấu’ bằng mực tím đặc biệt. Ði đâu, anh cũng gởi quà về tặng tôi. Ra miền Trung, anh gởi kẹo mè xửng; qua Hạ Lào, anh gởi tượng Phật về.”

Xướng ngôn viên Hạ Hoàng Vân trong chiếc áo dài do phu nhân cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu tặng. (Hình: Hạ Hoàng Vân cung cấp) Bà lặng đi một lúc, như để dằn cơn xúc động, rồi tiếp: “Một ngày kia, năm 1974, vợ anh đến nhờ tôi giúp chị và bốn người con mau xin được tiền thất tung vì anh mất tích. Sở dĩ chị đến tìm tôi vì hay nghe chồng nhắc đến tôi và chương trình của tôi.”

Cựu xướng ngôn viên Hạ Hoàng Vân trong chiếc áo dài do phu nhân cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu tặng. (Hình: Hạ Hoàng Vân) Xin bạn nói với các cháu trong nhà là VNCH bị bức tử, thay vì nói "VNCH là phe thua trận". Chúng ta nên trả lại công bằng, sự thật và danh dự cho những người lính VNCH đã tuẫn tiết vì bị xử uất.

Tr

Đài Phát Thanh Việt Nam Trước 1975: Chương Trình Tiếng Thời Gian

https://youtu.be/YJkcXR-m1Vo?list=RDG87aYcgaTgU

Chương Trình Tiếng Thời Gian do hai nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông và Mạnh Phát thực hiện, được phát hàng tuần từ 9 giờ 45 đến 10 giờ 30 sáng Chủ Nhật hàng tuần trên Hệ Thống A của Đài Phát Thanh Sài Gòn. Phần âm nhạc do ban nhạc của nhạc sĩ Y Vân đảm trách. Trong clip này, ca sĩ Lệ Thanh hát bài Biệt Kinh Kỳ của Minh Kỳ và Hoài Linh. Bản ghi âm từ dĩa nhựa trước năm 1975 tại Sài Gòn.

===========================================



https://plus.google.com/photos/photo/108706565857302325271/6481049690496502370



Nếu gặp tên cướp, nó cướp tiền của, bạc, vàng chúng ta, ta có thể tha nó, nếu được, ta cho nó thêm tiền. Mục đích của thằng ăn cướp này chỉ là tiền bạc, vật chất. Tiển của, bạc, vàng... chúng ta có thể tạo dựng lại. Nhân đạo tha cho tên cướp này vì sẽ có ngày nó hoàn lương khi nó không còn thiếu thốn, hoặc nó được thỏa thê vật chất. Không chóng thì chầy tên cướp sẽ bị thộp, chơi dao có ngày đứt tay.

Nhưng ta gặp thằng/con Việt cộng/cộng sản thì giết ngay, ngoài cái chúng muốn tiền bạc, nhà cửa của ta, chúng còn muốn giết hết ai không phải là cộng sản như chúng, chúng giết ta, giết hết người thân của ta. Cái mục tiêu của chúng là - chúng muốn nhồi tư tưởng cộng sản, vẽ ra một thiên đường ảo tưởng cộng sản, chúng kiểm soát tư tưởng, hành động của ta chặt chẽ, luyện ta thành chó trung thành tuyệt đối với chúng, tước đoạt quyền làm người, quyền tự do, chúng làm trí óc không phát triển được vì phải thuộc làu và nói giáo điều của chúng như cái máy, để ta phải sống đời thực vậi mà phục vụ chúng cả đời, chúng cho nhồi sọ và kiểm soát ngay từ khi đứa bé mớt lọt lòng.*

*Việt cộng chúng cướp đi của ta rất nhiều, hút máu của chúng ta để chúng sống. Hút máu và cướp quyền con người ngay khi sau đứa bé mới lọt lòng..

4 cửa thoát

M16-A2–5.56 mm

Photo:

Photo:

Thursday, February 13, 2014

Căn Bản không vững thì không thể xây đựng..

CĂN BẢN không vững, thì không thể xây dựng cái gì lên đó được

Quote:
Trích dẫn từ bài viết của BadDayXiii Xem Bài
Sao tưởng có lệnh cấm đốt pháo kia mà ?http://moneydaily.vn/2014/02/y-kien-...-sac-hon-2013/
Điều này cũng làm tôi nhớ lại 1 bài học nhớ đời, hồi mới vô đại học, đòi đổi đai đen 2 đẳng Thái cực đạo từng học ở VN.

Tôi xun xoe chuẩn bị "biểu diễn" các bài Eui-Am, Choong-Jang, Juche theo ITF, bài Koryo, Keumgang theo WTF.

Ông thầy Cho khi đó 6 đẳng chuẩn bị 1 buổi cho tôi "biểu diễn", họp lại hết các võ sinh, gần 100 người ngồi vòng quanh.

Sau khi đi vòng quanh chào hỏi mọi người, cuối đầu chào ông thầy, tôi háo hức chờ lệnh, đi quyền hoặc công phá.

Ông thầy chờ mọi người yên lặng, gọi tôi đi bài quyền... số 1, 2 (Taegeuk 1 Il Jang, Taegeuk 2 Yi Jang).

Tôi ngạc nhiên hết gần 1 phút, đứng im re, không phải vì không biết, và cũng may là còn nhớ, nhưng không ngờ tôi học đến khi đó là gần 10 năm, tay chặt 2 cục gạch thẻ bể vụn, đấm 5 miếng ván, nhưng ông thầy không thử, lại thử 2 bài quyền CĂN BẢN NHẤT của môn này.

Rất may tôi còn nhớ, đi quyền xuất sắc. Phòng im lặng, tay áo đánh ra phần phật, nghe rất hay.

Cả phòng vỗ tay rầm rầm, chỉ 1 mình tôi đỏ mặt tía tai, chút xíu nữa là mang nhục nếu không nhớ 2 bài này. Không đánh được thì chắc bỏ chạy hết dám nhìn ai suốt 4 năm.

Sau đó, ông thầy nói "Nhìn trò đánh 2 bài quyền, rất hay, tôi biết trò xứng đáng được đổi đai đen nhị đẳng tại võ đường Cornell".

-------------------

Sau đó ông thầy mới giải thích, và 20 năm sau tôi mới HIỂU. Chỉ cần nhìn CĂN BẢN 1 người, chúng ta có thể nhìn thấy tầm hiểu biết, khả năng thật sự của họ.

Cùng là 2 bài căn bản, nhưng học trò đai trắng đánh khác, đai xanh đánh khác, và đai đen 1, 2, 7, 8 đẳng đánh ra đều khác.

Chỉ cần nhìn CĂN BẢN 1 ngành nào đó của 1 nền kinh tế, là tính ra quốc gia đó sẽ thăng tiến thế nào; hoặc nghe lời vàng ngọc của 1 Bộ trưởng nào đó, là đủ thấy CP đó ra làm sao.

VN không làm ra cây đinh con ốc cho tốt, thì chắc chắn nền công nghiệp không ra gì.

Gạo VN không loại nào thơm, thì biết chắc chắn chắn VN chỉ xuất khẩu gạo loại dỏm, ngoại quốc mua cho heo ăn, chứ không thể lên bàn tiệc, không thể bán giá cao như gạo Thái, và từ đó nông dân VN không thể nào thoát nghèo.

Dân VN không làm gì ra tiền, hội chứng SỤT LƯƠNG sờ sờ ra đó, thất nghiệp tràn lan, thì không làm gì có tiền mua BĐS.

CĂN BẢN không vững, thì không thể xây dựng cái gì lên đó được.


Võ Tàu có cái "đứng tấn" rất hay, tôi học ké vài loại, đứng mấy tiếng hàng tuần, thành ra nay đi đứng bên ngoài rất chắc, nhẹ, người giỏi võ nhìn thấy có thể đoán ra ngay là có tập luyện.

-------------------

Muốn biết ai tài giỏi kinh tế thì rất dễ, chỉ cần đem cái economic calendar ra, hỏi xem trong tuần tới sẽ có tin gì quan trọng (trong hàng trăm con số sẽ được công bố) và khi từng con số, chỉ số này tăng hay giảm thì USD, A/U, E/U tăng hay giảm, ceteris paribus.

Khỏi cần hù dọa khoe bằng này bằng kia, đi đây đi đó, đầu tư lớn nhỏ thế nào, tôi không thời giờ điều tra, vả lại bằng giả thì VN làm cái nào cũng được, ngay cả bằng từ MIT, Ivies, họ làm tuốt.

Muốn biết chắc chắn thì phải gởi văn bản vô trường cũ, và họ không trả lời trừ khi có trát tòa, hoặc người cựu sinh viên yêu cầu.

Về bên y khoa, dược khoa, cũng không khác, chỉ cần vài câu hỏi CĂN BẢN là biết ngay ông bà này giỏi tới đâu, biết gì.

-------------------

Phải nói, người Hàn quốc hơn người VN rất xa, và cho dù hồi 1960 Nam VN hơn Nam Hàn, nhưng nếu cho dù không bị chiến tranh thì tôi cho rằng cho tới nay VNCH cũng sẽ thua kinh tế Nam Hàn, thua 1 chút, tuy hơn hẳn CHXHCNVN ngày nay.
2 bài quyền CĂN BẢN NHẤT của môn này.

Rất may tôi còn nhớ, đi quyền xuất sắc. Phòng im lặng, tay áo đánh ra phần phật, nghe rất hay.

Cả phòng vỗ tay rầm rầm, chỉ 1 mình tôi đỏ mặt tía tai, chút xíu nữa là mang nhục nếu không nhớ 2 bài này. Không đánh được thì chắc bỏ chạy hết dám nhìn ai suốt 4 năm.

Sau đó, ông thầy nói "Nhìn trò đánh 2 bài quyền, rất hay, tôi biết trò xứng đáng được đổi đai đen nhị đẳng tại võ đường Cornell".

-------------------

Sau đó ông thầy mới giải thích, và 20 năm sau tôi mới HIỂU. Chỉ cần nhìn CĂN BẢN 1 người, chúng ta có thể nhìn thấy tầm hiểu biết, khả năng thật sự của họ.

Cùng là 2 bài căn bản, nhưng học trò đai trắng đánh khác, đai xanh đánh khác, và đai đen 1, 2, 7, 8 đẳng đánh ra đều khác.

Chỉ cần nhìn CĂN BẢN 1 ngành nào đó của 1 nền kinh tế, là tính ra quốc gia đó sẽ thăng tiến thế nào; hoặc nghe lời vàng ngọc của 1 Bộ trưởng nào đó, là đủ thấy CP đó ra làm sao.

VN không làm ra cây đinh con ốc cho tốt, thì chắc chắn nền công nghiệp không ra gì.

Gạo VN không loại nào thơm, thì biết chắc chắn chắn VN chỉ xuất khẩu gạo loại dỏm, ngoại quốc mua cho heo ăn, chứ không thể lên bàn tiệc, không thể bán giá cao như gạo Thái, và từ đó nông dân VN không thể nào thoát nghèo.

Dân VN không làm gì ra tiền, hội chứng SỤT LƯƠNG sờ sờ ra đó, thất nghiệp tràn lan, thì không làm gì có tiền mua BĐS.

CĂN BẢN không vững, thì không thể xây dựng cái gì lên đó được.


Võ Tàu có cái "đứng tấn" rất hay, tôi học ké vài loại, đứng mấy tiếng hàng tuần, thành ra nay đi đứng bên ngoài rất chắc, nhẹ, người giỏi võ nhìn thấy có thể đoán ra ngay là có tập luyện.

-------------------

Muốn biết ai tài giỏi kinh tế thì rất dễ, chỉ cần đem cái economic calendar ra, hỏi xem trong tuần tới sẽ có tin gì quan trọng (trong hàng trăm con số sẽ được công bố) và khi từng con số, chỉ số này tăng hay giảm thì USD, A/U, E/U tăng hay giảm, ceteris paribus.

Khỏi cần hù dọa khoe bằng này bằng kia, đi đây đi đó, đầu tư lớn nhỏ thế nào, tôi không thời giờ điều tra, vả lại bằng giả thì VN làm cái nào cũng được, ngay cả bằng từ MIT, Ivies, họ làm tuốt.

Muốn biết chắc chắn thì phải gởi văn bản vô trường cũ, và họ không trả lời trừ khi có trát tòa, hoặc người cựu sinh viên yêu cầu.

Về bên y khoa, dược khoa, cũng không khác, chỉ cần vài câu hỏi CĂN BẢN là biết ngay ông bà này giỏi tới đâu, biết gì.

-------------------

Phải nói, người Hàn quốc hơn người VN rất xa, và cho dù hồi 1960 Nam VN hơn Nam Hàn, nhưng nếu cho dù không bị chiến tranh thì tôi cho rằng cho tới nay VNCH cũng sẽ thua kinh tế Nam Hàn, thua 1 chút, tuy hơn hẳn CHXHCNVN ngày nay.
__________________

No comments:

Post a Comment

"Saigonaises" Du khách ngoại quốc và dân "Saigonaises" còn gọi là Sài Gòn

Du khách ngoại quốc và dân "Saigonaises" còn gọi là Sài Gòn thay vì thành phố Hồ chí Minh. 1 Vì sao? Tro...