Saturday, February 9, 2019
----- Forwarded Message -----
From: Can Bui <Sent: Friday, April 5, 2013 1:43 PM
Subject: [Thaoluan9] Fwd: (CHÍNH NGHĨA): Lưỡng viện quốc hội Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày Công nhận Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa
From: Can Bui <Sent: Friday, April 5, 2013 1:43 PM
Subject: [Thaoluan9] Fwd: (CHÍNH NGHĨA): Lưỡng viện quốc hội Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày Công nhận Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa
----------
Forwarded message ----------
From: Chinh Nghia <Date: 2013/4/5
Subject: (CHÍNH NGHĨA): Lưỡng viện quốc hội Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày Công nhận Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa
To:
From: Chinh Nghia <Date: 2013/4/5
Subject: (CHÍNH NGHĨA): Lưỡng viện quốc hội Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày Công nhận Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa
To:
Kính
diễn đàn
Ngày
19 tháng sáu năm 1996. Ủy Ban Tình Báo Thượng Viện Hoa Kỳ mời nhóm Vietnamese
Commandos vào điều trần và sau đó Quốc Hội Hoa Kỳ đã chính thức công nhận sự hy
sinh và lòng dũng cảm của các lực lượng quân sự của Nam Việt Nam, Australia,
Hàn Quốc, Thái Lan, New Zealand, và Philippines qua SEC 535.
Đặc biệt Vietnamese Commandos được dành riêng một SEC 536. Sau đó
lưỡng viện đã thông qua một đạo luật mới vinh danh và bồi hoàn danh dự
cho Vietnamese Commandos. Những sự kiện
lịch sử đó cho thấy South Vietnam hay Việt Nam Cộng Hòa đã được phục hồi và công nhận vị thế và danh dự sau thắng
lợi của cuộc đấu tranh và vận động của Vietnamese
Commandos với cả ba ngành Tư Pháp, Lập Pháp và Hành Pháp từ 17 năm về trước chứ
không phải đợi đến ngày nay. Chính đương kim ngoại trưởng John Kerry là
người giới thiệu sự kiện tại cuộc điều trần trước Uỷ Ban Tình
Báo Thượng Viện Hoa Kỳ vào ngày June 19/1996. (Vietnamese commandos : hearing before the Select Committee on
Intelligence of the United States Senate, One Hundred Fourth Congress, second
session ... Wednesday, June 19, 1996 (1997))
Sự
kiện lịch sử thượng dẫn cho thấy đoạn văn của ông Nguyễn Ngọc Bích trích dưới
hoàn toàn SAI LẠC mang tính chất bóp méo lịch sử.
trích:
" Như vậy, ta có thể thấy được rằng vị-thế của VNCH ngày càng
được phục-hồi và công-nhận, ăn khớp với những sách vở (trong cả tiếng Anh lẫn tiếng Việt) cũng như dư-luận ngày càng muốn trả lại danh-dự cho miền Nam và Quân-lực VNCH.
hết trích
SEC. 535. SENSE OF
CONGRESS REGARDING THE HEROISM, SACRIFICE, AND SERVICE OF THE MILITARY FORCES
OF SOUTH VIETNAM AND OTHER NATIONS IN CONNECTION WITH THE UNITED STATES ARMED
FORCES DURING THE VIETNAM CONFLICT.
(a) FINDINGS- Congress
finds the following:
(1)
South Vietnam, Australia, South Korea, Thailand, New Zealand, and the
Philippines contributed military forces, together with the United States,
during military operations conducted in Southeast Asia during the Vietnam
conflict.
(2)
The contributions of the combat forces from these nations continued through
long years of armed conflict.
(3)
As a result, in addition to the United States casualties exceeding 210,000,
this willingness to participate in the Vietnam conflict resulted in the death,
and wounding of more than 1,000,000 military personnel from South Vietnam and
16,000 from other allied nations.
(4)
The service of the Vietnamese and other allied nations was repeatedly marked by
exceptional heroism and sacrifice, with particularly noteworthy contributions
being made by the Vietnamese airborne, commando, infantry and ranger units, the
Republic of Korea marines, the Capital and White Horse divisions, the Royal
Thai Army Black Panther Division, the Royal Australian Regiment, the New
Zealand `V' force, and the 1st Philippine Civic Action Group.
(b)
SENSE OF CONGRESS- Congress recognizes and honors the members and former
members of the military forces of South Vietnam, the Republic of Korea,
Thailand, Australia, New Zealand, and the Philippines for their heroism,
sacrifice and service in connection with United States Armed Forces during the
Vietnam conflict.
SEC. 536. SENSE OF
CONGRESS REGARDING THE HEROISM, SACRIFICE, AND SERVICE OF FORMER SOUTH
VIETNAMESE COMMANDOS IN CONNECTION WITH UNITED STATES ARMED FORCES DURING THE
VIETNAM CONFLICT.
(a)
FINDINGS- Congress finds the following:
(1)
South Vietnamese commandos were recruited by the United States as part of OPLAN
34A or its predecessor or OPLAN 35 from 1961 to 1970.
(2)
The commandos conducted covert operations in North Vietnam during the Vietnam
conflict.
(3)
Many of the commandos were captured and imprisoned by North Vietnamese forces,
some for as long as 20 years.
(4)
The commandos served and fought proudly during the Vietnam conflict.
(5)
Many of the commandos lost their lives serving in operations conducted by the
United States during the Vietnam conflict.
(6)
Many of the Vietnamese commandos now reside in the United States.
(b)
SENSE OF CONGRESS--Congress recognizes and honors the former South Vietnamese
commandos for their heroism, sacrifice, and service in connection with United
States armed forces during the Vietnam conflict.
G.
VIETNAMESE COMMANDOS The Committee held a hearing on June 19, 1996, to hear
testi-mony regarding a Vietnam-era covert action program. This oper-ation,
funded and supported by the United States, sent severalhundred Vietnamese
commandos into North Vietnam on espionageand sabotage missions. Nearly all of
these commandos were killedor captured by the North Vietnamese. Those who were
capturedwere not released in 1973 following the Paris peace agreement andspent
as long as twenty years in North Vietnamese jails. Recentlydeclassified
documents and statements made by individuals in-volved with this program
suggested that in 1964 U.S. officials di-recting the operation began declaring
these men as killed-in-actionso that the captured commandos could be dropped
from the pro-gram’s payroll. In a case in the U.S. Court of Claims, 281 of
thesecommandos sought payment from the U.S. Government for thetime they spend
in prison.After the Committee’s hearing, Senators John Kerry and JohnMcCain
offered an amendment to the Defense Authorization Bill toprovide these men, or
their heirs, with compensation. The Adminis-tration, without reference to any
outstanding legal issues, sup-ported the Kerry-McCain amendment. This provision was includedin the National Defense
Authorization Act for Fiscal Year 1997signed by President Clinton. The
Department of Defense Appro-priations Conference Report contained identical
language and pro-vided up to $20 million for payment of the claims.
Bill
Text
105th
Congress (1997-1998)
H.CON.RES.269.IH
H.CON.RES.269 --
Expressing the sense of the Congress regarding the heroism, sacrifice, and
service of former South Vietnamese commandos in connection with United States
armed forces during the Vietnam... (Introduced in House - IH)
HCON
269 IH
105th
CONGRESS
2d
Session
H.
CON. RES. 269
Expressing the sense of
the Congress regarding the heroism, sacrifice, and service of former South
Vietnamese commandos in connection with United States armed forces during the
Vietnam conflict.
IN THE HOUSE OF REPRESENTATIVES
April 30, 1998
Ms. SANCHEZ submitted the following concurrent resolution;
which was referred to the Committee on National Security
CONCURRENT RESOLUTION
Expressing the sense of the Congress regarding the heroism,
sacrifice, and service of former South Vietnamese commandos in connection with
United States armed forces during the Vietnam conflict.
Whereas South Vietnamese commandos were recruited by the
United States as part of OPLAN 34A or its predecessor or OPLAN 35 from 1961 to
1970;
Whereas the commandos conducted covert operations in North
Vietnam during the Vietnam conflict;
Whereas many of the commandos were captured and imprisoned
by North Vietnamese forces, some for as long as 20 years;
Whereas the commandos served and fought proudly during the
Vietnam conflict; and
Whereas many of the commandos lost their lives serving in
operations conducted by the United States during the Vietnam conflict: Now,
therefore, be it
Resolved by the House of Representatives (the Senate
concurring), That the Congress recognizes and honors the former South
Vietnamese commandos for their heroism, sacrifice, and service in connection
with United States armed forces during the Vietnam conflict.
----- Forwarded Message -----
From: San Le D. <sanduyle@yahoo.com>
To: KVVNNCVC DienDan <KVVNNCVC@yahoogroups.com>
Sent: Friday, April 5, 2013 2:04 AM
Subject: [Thaoluan9] Fw: Lưỡng viện quốc hội Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày Công nhận Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa
From: San Le D. <sanduyle@yahoo.com>
To: KVVNNCVC DienDan <KVVNNCVC@yahoogroups.com>
Sent: Friday, April 5, 2013 2:04 AM
Subject: [Thaoluan9] Fw: Lưỡng viện quốc hội Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày Công nhận Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa
KHONG VE VIET NAM NEU CON VIET CONG (KVVNNCVC) MUON CHONG TÀU CONG PHAI DIET VIET CONG (MCTCPDVC) MUON DIET VIET CONG PHAI DIET VIET GIAN (MDVCPDVG) --- On Thu, 4/4/13, Trucie D. <aotrangcovang@gmail.com> wrote: From: Trucie D. <aotrangcovang@gmail.com> Subject: Lưỡng viện quốc Tiểu bang Virginia chấp thuận Nghị quyết 455, chọn ngày 30-4 là Ngày Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa To: "HoiLa TraLoi" <aotrangcovang@gmail.com> Date: Thursday, April 4, 2013, 9:44 PM
Xin chuyển đến
Quý Vị, Quý Niên Trưởng và Chiến Hữu...
Bài viết của GS Nguyễn Ngọc Bích, nhân lưỡng viện quốc hội tiểu bang Virginia, chấp thuận Nghị quyết SJR 455, chọn ngày 30-4 năm nay 2013 và cho những năm sau đó, là Ngày Nam Việt Nam hay là Ngày Việt Nam Cộng Hòa. Xin mời Qúy Vị xem bài viết và bản dịch Nghị quyết SJR 455 của GS Nguyễn Ngọc Bích... Để tường..
BMH
Washington, D.C
Có lẽ không ít người trong chúng ta còn nhớ: Tại buổi chào cờ đầu năm ở Eden
Center vào mồng 1 Tết Quý Tỵ (10 tháng 2-2013), một vị khách đến từ Richmond,
thủ-phủ của Tiểu-bang Virginia, đã hết lòng ca tụng lòng quả cảm và sự can
trường trong chiến-tranh của Quân-lực VNCH và nhất là binh-chủng Thủy-quân
lục-chiến. Phải nói, những lời phát biểu hôm đó của một bạn đồng-minh
đã chiến-đấu lâu năm ở VN đã làm cho không ít các cựu-quân-nhân VN có mặt hôm
đó ấm lòng. Bởi nó không phải là một lời ca tụng đãi bôi của một
chính-trị-gia đi tìm lá phiếu của chúng ta. Nó đến từ một sĩ-quan TQLC
đã hơn một lần vào sinh ra tử trong thời-gian ông ở VN, máy bay ông bay đã
bốn lần bị trúng đạn phòng không của địch, và ngay trong một lần chạm súng ở
dưới đất ông cũng bị thương và sau đó được huy-chương Purple Heart.
TNS Tiểu Bang Virginia Richard H.
"Dick" Black
Chúng tôi đang nói đến Thượng-nghị-sĩ Tiểu-bang, ông Dick Black, một trong
những người bạn tốt nhất của cộng-đồng chúng ta ở Richmond. Ông rất quý
những huynh đệ chi binh VNCH của ông mà ông không ngớt lời ca tụng vì ông đã
từng sát vai chiến-đấu với họ. Hôm đó, ông được chị Trần Mỹ Lan, một
giáo-sư đại-học ở Virginia Commonwealth University, hướng-dẫn để đến với
cộng-đồng chúng ta. Được biết, chị Mỹ Lan cũng còn kiêm thêm chức
giám-đốc điều hành của Hiệp-hội Thương mại Á-châu ở Virginia.
Hôm đó, TNS Dick Black cũng tiết-lộ một tin vui đến cộng-đồng chúng ta.
Đó là sau một thời-gian dài vận-động của cộng-đồng VN ở Richmond do ông Phan
Đức Tính đốc thúc và được sự yểm-trợ đắc lực của các thành-viên khác trong
Hiệp-hội Thương mại của Chị Mỹ Lan, cuối cùng nghị-quyết công-nhận một Ngày
Nam Việt-nam (mà ta cũng có thể nói gọn là Ngày VNCH) trong năm đã được
dự-trù đưa ra bàn thảo trong Đại-nghị-viện (General Assembly) của tiểu-bang.
Và đúng như lời thông-báo của ông, ngày 21/2 Nghị-quyết của Lưỡng viện SJR455
đã được Thượng-viện thông qua và đến ngày hôm sau thì Hạ-viện Virginia cũng
ủng-hộ luôn.
Ngày Quân Lực 19/6 - Ngày Chiến Sĩ
Tự Do/Freedom Fighters Day
Với quyết-định này, một lần nữa Virginia lại tỏ ra dẫn đầu trong các tiểu-bang
ở Hoa-kỳ có những hành-động thật ân cần, thân thiện đối với cộng-đồng người
Việt tự do. Tại vì có lẽ ta cũng nên nhớ là chính Đại-nghị-viện
Virginia đã công-nhận Ngày Quân Lực VNCH 19/6 làm Freedom Fighters Day (Ngày
Chiến-sĩ Tự do) từ năm 2002 với SJR139. Rồi đến ngày 15/4/2004, lại
cũng Đại-nghị-viện Virginia thông qua một tu-chính-án cho Luật Tiểu-bang để
công-nhận Cờ vàng ba sọc đỏ làm "Cờ di-sản của Người Mỹ gốc Việt"
(tức Chương 970, đoạn 2.2-3310.2). Một bà Dân-biểu Virginia, bà Leslie
Byrne, cũng đã là một trong những người chính đỡ đầu cho Nghị-quyết lấy ngày
11/5 (ngày B.S. Nguyễn Đan Quế đưa ra tuyên-ngôn của Cao Trào Nhân Bản ở VN)
làm Ngày Nhân-quyền VN hàng năm trên Quốc-hội Liên-bang. Và nay, ta lại
có Nghị-quyết lấy ngày 30/4 năm nay (2013) và những năm kế-tiếp làm Ngày Nam
VN (hay còn gọi là Ngày VNCH).
Như vậy, ta có thể thấy được rằng vị-thế của VNCH
ngày càng được phục-hồi và công-nhận, ăn khớp với những sách vở (trong cả
tiếng Anh lẫn tiếng Việt) cũng như dư-luận ngày càng muốn trả lại danh-dự cho
miền Nam và Quân-lực VNCH. Có thể nói bản văn của Nghị-quyết SJR455
(được dịch toàn vẹn dưới đây) là một bản đúc kết khá gọn và đầy đủ về cuộc tranh
đấu kiên cường của chúng ta trước tháng 4/1975 và sự thành công vượt bực của
cộng-đồng chúng ta từ khi đặt chân lên nước này.
Để đón nhận tin mừng này, các cộng-đồng VN ở Miền Đông đang rủ nhau về Richmond
đi diễn hành ngày 27 tháng 4 tới đây--nhằm đánh dấu một mốc mới trong cuộc
đấu tranh cho chính-nghĩa VN tự do.
Bản Dịch Nghị Quyết 455
NIÊN-KHÓA 2013
NGHỊ-QUYẾT LƯỠNG VIỆN DO
THƯỢNG-VIỆN KHỞI XƯỚNG SỐ 455
Chỉ-định ngày 30/4 năm 2013 và
những năm kế-tiếp, là Ngày Công Nhận
Nam Việt Nam ở Virginia
Được Thượng-viện đồng-thanh chấp
thuận ngày 21/2/2013
Được Hạ-viện đồng-thanh chấp thuận
ngày 22/2/2013
XÉT VÌ, những người Mỹ gốc Nam Việt Nam, một
dân-tộc oai hùng và cần mẫn, hiện là nhóm người Mỹ gốc Á lớn thứ tư trên đất
Mỹ; và
XÉT VÌ, một cuộc di-cư vĩ-đại của người Việt miền
Nam đã sang Hoa-kỳ khi bạo-quyền cộng-sản chiếm xong Việt-nam Cộng-hòa sau
ngày Sài-gòn thất thủ vào năm 1975; và
XÉT VÌ, cho đến phút chót, những binh sĩ trong
Quân-lực VNCH đã kiên-cường chiến-đấu để bảo-vệ nền tự do của họ một cách
tài-tình, táo-bạo và can-đảm, như trường-hợp Lữ-đoàn III Kỵ-binh QLVNCH đã
chứng-minh sự dũng-cảm và tài-nghệ trong chiến-đấu đến độ được lãnh Huy-chương
của Tổng-thống Hoa-kỳ dành cho một đơn-vị; và
XÉT VÌ, gần 60 nghìn chiến-sĩ Hoa-kỳ đã hy-sinh
trong Chiến-tranh VN và 224 nghìn binh sĩ QLVNCH đã nằm xuống để bảo-vệ quốc
gia của họ; và
XÉT VÌ, mặc dầu sự hy-sinh của người Mỹ rất to lớn
ở VN, một số trận chiến khắc nghiệt nhất--kể cả cuộc chiến dã-man sau khi
Hoa-kỳ đã rút khỏi VN--đã được gánh vác chủ-yếu bởi các đồng-minh Nam Việt
Nam của chúng ta; và
XÉT VÌ, cuộc Tổng-công-kích Tết Mậu-thân 1968 của
CS là nhằm bẻ gãy ý-chí chống lại CS của quân dân Miền Nam, Quân-lực VNCH đã
chống trả quyết-liệt, và không một đơn-vị nào bỏ chạy hay tan hàng; thật vậy,
đến ngay cảnh-sát cũng hăng say chiến-đấu, dùng súng lục chống lại quân chính-quy
của địch được võ-trang đầy đủ; và
XÉT VÌ, cùng với bộ-binh, thủy-quân, không-quân, và
TQLC Hoa-kỳ, Quân-lực VNCH đã tận-diệt bộ-đội du-kích của Việt-Cộng, loại-trừ
hẳn thành-phần này ra như một binh-đội còn có khả-năng chiến-đấu trong phần
còn lại của cuộc chiến; và
XÉT VÌ, hầu hết các đơn-vị chiến-đấu của Hoa-kỳ đã rời
VN vào năm 1972, các đơn-vị QLVNCH đã tiếp-tục chiến-đấu rất hào-hùng chỉ với
một sự giúp đỡ tối-thiểu của Mỹ, đánh bại cuộc Tổng-công-kích Mùa Hè Đỏ Lửa
năm ấy, một cuộc xâm-lăng quy-mô và quy-ước trên toàn miền, có chiến-xa T-54
của Liên-Xô dẫn đường; và
XÉT VÌ, chính chiến-thắng của QLVNCH vào Mùa Hè Đỏ
Lửa đã buộc Bắc-Việt phải chấp nhận kết-thúc chiến-tranh qua thương thảo; và
XÉT VÌ, tiếc thay, vào năm 1974 Hoa-kỳ đã rút cầu
bằng cách giảm gần hết yểm-trợ quân-sự, kể cả không-lực, cắt nghiêm-trọng
việc cung-cấp dầu xăng và đạn-dược cho Quân-lực VNCH--giờ đây bị bóp nghẹt
bởi thiếu hết quân-trang quân-cụ trong khi chiến-xa và pháo-đài chỉ được phát
một số-lượng rất nhỏ đầu đạn, có khi xuống đến vài quả trong một ngày, thậm chí
đến các bộ truyền tin cũng không cả có pin để xử dụng; và
XÉT VÌ, việc thắt chặt các đường dây tiếp-tế cho
Quân-lực VNCH đã làm suy sụp tinh-thần và khả-năng chiến-đấu của họ, làm cho
việc chiến-đấu hữu hiệu của ngay những đơn-vị can trường nhất của Miền Nam
cũng không thể thực-hiện được trước cuộc xâm-lăng chót của quân Bắc-Việt, vào
lúc đó vẫn được cung-cấp đầy đủ bởi đồng-minh Trung-Cộng và Liên-Xô của họ;
và
XÉT VÌ, bởi tất cả mọi người có liên-hệ với Mỹ hay
chính-quyền VNCH rất lo ngại về viễn-ảnh trả thù tệ-hại của CS nên vào phút
chót, trong khi quân-đội CS tràn xuống miền Nam vào mùa Xuân năm 1975, 125
nghìn nhân-viên then chốt của VNCH đã được không-vận từ Miền Nam sang các
trại tỵ nạn ở Hoa-kỳ; và
XÉT
VÌ, ngay trong lúc binh lính Mỹ và nhân-viên Sứ-quán Hoa-kỳ được trực-thăng
đến đón thì có những bà mẹ VN kinh hãi ném ngay con mình vào tay những người
hoàn-toàn xa lạ, chỉ để mong làm sao cho con mình thoát được cảnh tắm máu sắp
xảy ra; và
XÉT VÌ, chế-độ kinh-hoàng xuất hiện gần như
tức-khắc nên người Việt miền Nam đã trong tuyệt-vọng trốn chạy bạo-quyền sát
sinh CS, đưa đến khoảng 2 triệu người đã tìm cách trốn khỏi "thiên-đường
nhân-dân" do CS Bắc-Việt hứa hẹn; và
XÉT VÌ, đi bằng những con thuyền mỏng manh, chặt
nứt, rất nhiều người miền Nam đã liều lĩnh ra khơi, đi vào sóng gió bão táp
của Biển Đông, đem lại cái chết của hàng trăm ngàn người bị lật thuyền, chìm
xuống đáy đại-dương; mặc dầu vậy, những con số khổng-lồ người Việt miền Nam
vẫn tiếp-tục ra đi từ năm 1975 đến giữa thập niên 1980; và
XÉT VÌ, cũng bắt đầu từ 1975 và kéo dài hàng thập
niên sau đó, hơn một triệu người miền Nam--đặc-biệt là các cựu-sĩ-quan và
công-chức chính-phủ--bị đưa vào các trại tập trung mà được gọi một cách hiền
lành là các trại "học tập cải tạo," nơi đó nhiều ngàn người đã bị
"cải tạo" đến chết luôn; và
XÉT VÌ, những trại tập trung của CS được nổi tiếng
qua các chế-độ khổ-sai tàn-bạo, nhồi sọ về chính-trị, và những nhiệm-vụ chết
người như đi chân đất dò mìn, không hề qua những thủ-tục cáo buộc tội-trạng
hay xét xử trước tòa án; và
XÉT VÌ, những điều-kiện trong trại tệ hại đến mức
nhiều người sống sót cho rằng gần một phần ba các tù-binh đã chết trong
thời-gian bị cầm tù; và
XÉT VÌ, con số di-cư của người Việt miền Nam sang
Hoa-kỳ lên tới đỉnh-điểm vào năm 1992 khi, sau hàng thập niên bị tra tấn,
nhiều người sống sót từ các trại tập trung nói trên cuối cùng mới được thả ra
và bảo trợ bởi gia-đình họ sang xứ này; và
XÉT VÌ, sau khi chịu cực-hình qua nhiều năm khổ đau
và ngược-đãi không thể tưởng-tượng nổi, những người miền Nam đã trốn được
khỏi quê hương đã tỏ ra tài-năng và thông minh vượt bực để trở thành một nhóm
người dám vào thương-trường và tìm đường thăng-tiến, giải-quyết chóng vánh
những bước đầu nghèo khó sau khi đến Hoa-kỳ; và
XÉT VÌ, ngày nay, 82 phần trăm người Việt miền Nam
có mặt ở Hoa-kỳ là những người sinh trưởng ở đây hay là người đã có quốc-tịch
Hoa-kỳ, một tỷ-lệ rất cao trong mọi nhóm di-dân có quốc-tịch; và
XÉT VÌ, qua nhiều thập niên, những người Mỹ yêu
nước gốc Nam Việt Nam này đã đóng góp đáng kể vào nước Mỹ với trí-tuệ,
tài-năng, quyết-tâm và lòng trung-thành của họ, với không ít con em đang
phục-vụ một cách hãnh-diện trong Quân-lực Hoa-kỳ; do đó,
Thượng-viện QUYẾT-NGHỊ, với sự
đồng-thuận của Hạ-viện,
Là Đại-nghị-viện Virginia sẽ lấy ngày 30 tháng Tư
2013 và cùng ngày này trong những năm kế-tiếp, làm Ngày Công Nhận Nam Việt
Nam ở Virginia; và
QUYẾT-NGHỊ TIẾP,
Là Thư-ký Thượng-viện chuyển một bản của Nghị-quyết
này tới Hiệp-hội Thương mại Á-châu ở Virginia và Nghị-hội Toàn-quốc Người
Việt tại Hoa-kỳ đặng cho những thành-viên của hai tổ-chức này được biết về
quyết-định của Đại-nghị-viện Virginia về vấn-đề này; và
CUỐI CÙNG QUYẾT-NGHỊ,
Là Thư-ký Thượng-viện đưa việc chỉ-định ngày này
lên Trang Nhà Điện Tử của Đại-nghị-viện Virginia.
**** Nguyễn
Ngọc Bích
dịch
Springfield,
VA
Đêm
28-29 tháng 3, 2013
http://hoilatraloi.blogspot.com/2013/04/luong-vien-quoc-tieu-bang-virginia-chap.html |
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
Tân binh
|
Ngày Gia Nhập: Sep 2011
Số Bài: 4
Thanks: 5
Được cảm ơn 20 lần trong 4 bài
|
Trước giờ tôi vẫn cho rằng ông Bầu Đức này chỉ là cái bình phong đứng ra làm ăn cho đám quan chức CSVN chứ không phải là cá nhân giàu lên nhờ có thực tài. Nay thấy đúng là như vậy. Chỉ nội cách nói chuyện của ông này tìm cách hạ thấp TS Alan Phan đủ thấy hết cái lố bịch, hợm hĩnh của một kẻ ngu ngốc không hiểu một chút tối thiểu phép lịch sự. Ông Alan Phan dù sao cũng chỉ nói về việc không nên cứu thị trường BĐS chứ đâu có phải ông nói chuyện chỉ trích cá nhân bất cứ ai. Vậy mà đám tư bản đỏ VC sừng sộ nhảy ra chửi bới ông như một đám bán tôm, bán cá ngoài chợ chửi nhau.
Alan Phan chỉ nói một câu hãy để cho doanh nghiệp BĐS "chết" đi quá đúng có gì sai. Vậy mà bị phán một câu "thiếu văn hóa". Đúng là hạng trưởng giả mà đi chê triết gia "thiếu văn hóa." Alan Phan dù sao cũng viết những bài viết bằng tiếng Anh lẫn tiếng Việt, chứng tỏ có trình độ tương xứng với cái danh TS của mình. Còn Bầu Đức chỉ là một tên trưởng giả, chạy theo thời cơ, cơ hội để kiếm tiền nhờ dựa dẫm, móc nối, hối lộ đám quan chức CSVN, chưa bao giờ viết nổi một bài văn tiếng Việt ngang trình độ lớp 5. Đọc đoạn này làm tôi cười bể bụng:
“Alan Phan là ai? Trong lịch sử, ông ấy đã làm gì cho đất nước Việt Nam? Đối với thị trường BĐS, ông Alan Phan có dự án nào ở VN không? Câu trả lời là “không có”. Ông ấy có một công ty nào thành đạt không? Câu trả lời cũng là “không”. Một người không biết gì mà lại đi khuyên những người biết gì, giống như một người không biết đá banh mà lại nói chuyện đá banh hoặc chẳng khác nào một cậu sinh viên lại “lên mặt” dạy toán cho GS.Ngô Bảo Châu”, bầu Đức ví von.
Rất tiểu biểu của đám chăn trâu, thiến lợn VC. Đám VC chỉ biết nhảy ra chửi đổng vài câu thông qua đám bồi bút báo CS, chê bai, phủ nhận người khác "tôi không biết ông ta là ai" "ông ta nói gì không đáng để tôi quan tâm" và chụp mũ những ai họ không thích "những lời tuyên bố của Alan Phan chỉ làm rối thị trường" "động cơ xấu" nhưng tuyệt đối không dám ra tranh luận tay đôi trước chứng kiến của đám đông vì sợ bị lộ ra cái ngu, cái dốt. Đám VC thất học đều là vậy hết: chúng hèn nhát, dốt nát và trẻ con làm sao dạy cho chúng phép tắc của xã hội văn minh đây?
Ông Alan Phan về VN làm ăn, day dưa với đám này chỉ thiệt thòi mà thôi. Rất đáng tiếc cho các tài năng người VN khắp nơi trên thế giới. Họ đáng được các cơ hội để xử dụng tài năng của mình giúp cho xã hội, cho người người VN và đáng được các danh vọng, và sự tôn trọng của xã hội VN dành cho họ. Thay vì để cho đám low IQ (trí thấp), dốt nát cộng sản Việt Nam đè đầu cưỡi cổ, ăn cướp sức lao động của dân chúng và tài nguyên quốc gia.
Một bên là các sáng kiến của trí tuệ mang lại các sản phẩm hay dịch vụ có ích cho xã hội, bên kia là những mánh mung chụp giật, cướp bóc lẫn nhau làm thiệt thòi cho toàn xã hội. Ngày nay ở VN ai mà không thấy những hoạt động cướp đất đai của dân chúng để xây lên các "căn hộ chung cư cao cấp" bán lại kiếm lời. Tập đoàn CSVN chỉ biết ăn cướp chứ làm gì biết làm ăn kinh doanh. Ăn cướp đất đai của người ta chưa đủ, lại lấy tiền thuế, in tiền ra giao cho đám tay chân bình phong dưới danh nghĩa cứu chứng khoáng, cứu BĐS (à quên là hỗ trợ chứ không phải là cứu). Mà những căn hộ "chung cư cao cấp" này xây xong chưa ở đã nứt, ở một thời gian nước cầu tiêu, ống cống tầng trên chảy xuống phòng ngủ tầng dưới mới đau khổ chứ có phải "cao cấp" gì.
Ngày xưa người Việt Nam có câu "ăn cơm Tàu, lấy vợ Nhật, ở nhà Tây" để hưởng sung sướng cuộc đời. Ngày nay thì phải "ăn cơm tù*, lấy vợ dao kéo**, ở nhà chung cư cao cấp" để hứng đủ cay đắng cuộc đời.
*Chỉ các quán cơm mà bọn du đãng ép người đi xe phải ăn.
** Chỉ các bà qua giải phẫu thẩm mỹ
http://wwww.thegioinguoiviet.net/showthread.php?t=7672&page=1128Alan Phan chỉ nói một câu hãy để cho doanh nghiệp BĐS "chết" đi quá đúng có gì sai. Vậy mà bị phán một câu "thiếu văn hóa". Đúng là hạng trưởng giả mà đi chê triết gia "thiếu văn hóa." Alan Phan dù sao cũng viết những bài viết bằng tiếng Anh lẫn tiếng Việt, chứng tỏ có trình độ tương xứng với cái danh TS của mình. Còn Bầu Đức chỉ là một tên trưởng giả, chạy theo thời cơ, cơ hội để kiếm tiền nhờ dựa dẫm, móc nối, hối lộ đám quan chức CSVN, chưa bao giờ viết nổi một bài văn tiếng Việt ngang trình độ lớp 5. Đọc đoạn này làm tôi cười bể bụng:
“Alan Phan là ai? Trong lịch sử, ông ấy đã làm gì cho đất nước Việt Nam? Đối với thị trường BĐS, ông Alan Phan có dự án nào ở VN không? Câu trả lời là “không có”. Ông ấy có một công ty nào thành đạt không? Câu trả lời cũng là “không”. Một người không biết gì mà lại đi khuyên những người biết gì, giống như một người không biết đá banh mà lại nói chuyện đá banh hoặc chẳng khác nào một cậu sinh viên lại “lên mặt” dạy toán cho GS.Ngô Bảo Châu”, bầu Đức ví von.
Rất tiểu biểu của đám chăn trâu, thiến lợn VC. Đám VC chỉ biết nhảy ra chửi đổng vài câu thông qua đám bồi bút báo CS, chê bai, phủ nhận người khác "tôi không biết ông ta là ai" "ông ta nói gì không đáng để tôi quan tâm" và chụp mũ những ai họ không thích "những lời tuyên bố của Alan Phan chỉ làm rối thị trường" "động cơ xấu" nhưng tuyệt đối không dám ra tranh luận tay đôi trước chứng kiến của đám đông vì sợ bị lộ ra cái ngu, cái dốt. Đám VC thất học đều là vậy hết: chúng hèn nhát, dốt nát và trẻ con làm sao dạy cho chúng phép tắc của xã hội văn minh đây?
Ông Alan Phan về VN làm ăn, day dưa với đám này chỉ thiệt thòi mà thôi. Rất đáng tiếc cho các tài năng người VN khắp nơi trên thế giới. Họ đáng được các cơ hội để xử dụng tài năng của mình giúp cho xã hội, cho người người VN và đáng được các danh vọng, và sự tôn trọng của xã hội VN dành cho họ. Thay vì để cho đám low IQ (trí thấp), dốt nát cộng sản Việt Nam đè đầu cưỡi cổ, ăn cướp sức lao động của dân chúng và tài nguyên quốc gia.
Một bên là các sáng kiến của trí tuệ mang lại các sản phẩm hay dịch vụ có ích cho xã hội, bên kia là những mánh mung chụp giật, cướp bóc lẫn nhau làm thiệt thòi cho toàn xã hội. Ngày nay ở VN ai mà không thấy những hoạt động cướp đất đai của dân chúng để xây lên các "căn hộ chung cư cao cấp" bán lại kiếm lời. Tập đoàn CSVN chỉ biết ăn cướp chứ làm gì biết làm ăn kinh doanh. Ăn cướp đất đai của người ta chưa đủ, lại lấy tiền thuế, in tiền ra giao cho đám tay chân bình phong dưới danh nghĩa cứu chứng khoáng, cứu BĐS (à quên là hỗ trợ chứ không phải là cứu). Mà những căn hộ "chung cư cao cấp" này xây xong chưa ở đã nứt, ở một thời gian nước cầu tiêu, ống cống tầng trên chảy xuống phòng ngủ tầng dưới mới đau khổ chứ có phải "cao cấp" gì.
Ngày xưa người Việt Nam có câu "ăn cơm Tàu, lấy vợ Nhật, ở nhà Tây" để hưởng sung sướng cuộc đời. Ngày nay thì phải "ăn cơm tù*, lấy vợ dao kéo**, ở nhà chung cư cao cấp" để hứng đủ cay đắng cuộc đời.
*Chỉ các quán cơm mà bọn du đãng ép người đi xe phải ăn.
** Chỉ các bà qua giải phẫu thẩm mỹ
VẤN ĐỀ TRÙNG TU… “NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN HÒA”
Một bài viết chi tiết vơí những lập luận chính xác về cái gọi là "trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa" của Nguyễn Đạc Thành.
Cho đến nay chẳng ai thấy được "văn thư chấp thuận" việc di dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH, chỉ thấy ông Nguyễn Anh Dũng, cựu Phó Chủ Tịch HỘi VAF, nói là giấy phép đã bị nhà nước CS VN rút lại chỉ sau vào ngày được cấp phát.
______________________________________
==========================
Labels:
biểu tình
Vị nào còn muốn phản bác, mời lên tiếng.
Nên viết có lý
luận, không nên quơ quào vài câu
như những tên chửi
thuê chém mướn.
Hk Thành
SI VIS PACEM, PARA
BELLUM
----- Forwarded Message -----
From: Gia Cao Sent: Saturday, April 6, 2013 1:21 AM
Subject: [ChinhNghiaViet] FW: Nguyễn Quốc Đống: Vấn Đề Trùng Tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa.
From: Gia Cao Sent: Saturday, April 6, 2013 1:21 AM
Subject: [ChinhNghiaViet] FW: Nguyễn Quốc Đống: Vấn Đề Trùng Tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa.
Cám ơn CH/NT Nguyễn Quốc Đống,
Đã bỏ công viết bài "Trần tình" rất công phu, dẫn chứng mạch lạc, luận cứ sắc bén lột trần cái chiêu bài "Trùng Tu Nghĩa Trang QĐ Biên Hòa" của Nguyễn đạc Thành đang gây xáo trộn cộng đồng kẻ bênh, người chống diễn ra ngay trong tình đồng đội, trong cùng tổ chức tại hải ngoại, lẫn quốc nội.
Bài viết nầy là một cái tát nẩy lửa vào mặt bọn chóp bu tội ác bắc bộ phủ, lũ thái thú tay sai giặc Tàu.
Một cái tát vào mặt bọn Việt gian lập lờ đánh lận con đen bằng "chiêu bài nhân đạo" để chúng theo đóm ăn tàng.
Một cảnh tỉnh đừng mắc mưu NQ 36 của bọn VC mà tên thứ trưởng ngoại giao Nguyễn thanh Sơn kiêm công tác cộng đồng người Việt nước ngoài.
Bài viết của CH/NT Nguyễn Quốc Đống, CH/NT Đỗ Ngọc Uyển v.v... tưởng cũng đã dư thừa yếu tố thuyết phục độc giả để phân biệt chánh tà. Sau bài nầy, xin hãy khép lại sự tranh luận vô bổ. Nên dành cho sự góp phần với đồng bào quốc nội đẩy mạnh cuộc đấu tranh toàn diện, sớm bùng lên cuộc cách mạng dân chủ quét sạch tàn dư chủ nghĩa CS, cứu nguy Tổ Quốc như các cuộc cách mạng Nga và Đông Âu trong những thập niên qua.
Lúc ấy Tổ Quốc sạch bóng quân thù, non sông khôi phục, công tác Trùng Tu Nghĩa Trang Quốc Gia (NTQDBH) mới thật sự quang huy hoành tráng. Chúng ta rửa được mối hận cho dân oan và dân tộc, cho anh linh tử sĩ VNCH và hồn thiêng sông núi.
Đã bỏ công viết bài "Trần tình" rất công phu, dẫn chứng mạch lạc, luận cứ sắc bén lột trần cái chiêu bài "Trùng Tu Nghĩa Trang QĐ Biên Hòa" của Nguyễn đạc Thành đang gây xáo trộn cộng đồng kẻ bênh, người chống diễn ra ngay trong tình đồng đội, trong cùng tổ chức tại hải ngoại, lẫn quốc nội.
Bài viết nầy là một cái tát nẩy lửa vào mặt bọn chóp bu tội ác bắc bộ phủ, lũ thái thú tay sai giặc Tàu.
Một cái tát vào mặt bọn Việt gian lập lờ đánh lận con đen bằng "chiêu bài nhân đạo" để chúng theo đóm ăn tàng.
Một cảnh tỉnh đừng mắc mưu NQ 36 của bọn VC mà tên thứ trưởng ngoại giao Nguyễn thanh Sơn kiêm công tác cộng đồng người Việt nước ngoài.
Bài viết của CH/NT Nguyễn Quốc Đống, CH/NT Đỗ Ngọc Uyển v.v... tưởng cũng đã dư thừa yếu tố thuyết phục độc giả để phân biệt chánh tà. Sau bài nầy, xin hãy khép lại sự tranh luận vô bổ. Nên dành cho sự góp phần với đồng bào quốc nội đẩy mạnh cuộc đấu tranh toàn diện, sớm bùng lên cuộc cách mạng dân chủ quét sạch tàn dư chủ nghĩa CS, cứu nguy Tổ Quốc như các cuộc cách mạng Nga và Đông Âu trong những thập niên qua.
Lúc ấy Tổ Quốc sạch bóng quân thù, non sông khôi phục, công tác Trùng Tu Nghĩa Trang Quốc Gia (NTQDBH) mới thật sự quang huy hoành tráng. Chúng ta rửa được mối hận cho dân oan và dân tộc, cho anh linh tử sĩ VNCH và hồn thiêng sông núi.
To: PhoNang
From:
Date: Fri, 5 Apr 2013 18:10:03 -0700
Subject: Re: NGUYỄN QUỐC ĐỐNG: Vấn Đề Trùng Tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa.
From:
Date: Fri, 5 Apr 2013 18:10:03 -0700
Subject: Re: NGUYỄN QUỐC ĐỐNG: Vấn Đề Trùng Tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa.
Một bài viết chi tiết vơí những lập luận chính xác về cái gọi là "trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa" của Nguyễn Đạc Thành.
Cho đến nay chẳng ai thấy được "văn thư chấp thuận" việc di dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH, chỉ thấy ông Nguyễn Anh Dũng, cựu Phó Chủ Tịch HỘi VAF, nói là giấy phép đã bị nhà nước CS VN rút lại chỉ sau vào ngày được cấp phát.
______________________________________
VẤN ĐỀ TRÙNG TU…
“NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN HÒA”
Nguyễn
Quốc Đống
Cựu
SVSQ K.13, TVBQGVN
Ngày
2 tháng 4, 2013
Khoảng giữa tháng 3, 2013 đồng bào Việt hải ngoại nghe được tin tức về việc trùng tu
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa (NTQĐBH) ở Việt Nam, việc di dời nấm mộ tập thể
của khoảng 200 tử sĩ VNCH từ bên ngoài vào trong Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ
An (NTNDHDA), việc chỉnh trang khu vực bên trong nghĩa trang, sửa sang các ngôi
mộ hoang phế… Người phụ trách công việc đặc biệt này là ông Nguyễn Đạc Thành
(NĐT). Ông Thành cho biết ông thực hiện việc này vì lý do nhân đạo, vì
tình chiến hữu đối với các đồng đội cũ của ông…
Tháng 3, 2013, một số hình ảnh
được phổ biến trên internet: hình ông Thành thắp nhang ở đài tưởng niệm của
nghĩa trang cùng thứ trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn, chủ tịch Ủy Ban phụ trách
Người Việt ở nước ngoài, cũng là người chịu trách nhiệm thực thi Nghị Quyết 36
tại hải ngoại; hình ông Thành thắp nhang cùng ông Lê Thành Ân, tổng lãnh sự Hoa
kỳ tại Saigon. Vậy là tin tức “Việt Cộng trùng tu NTQĐBH” (?) trở thành 1
đề tài khiến rất nhiều người quan tâm. Tôi xin có một số ý kiến về vấn đề
này như sau:
1-Ông
Nguyễn Đạc Thành là ai?
Ông
Nguyễn Đạc Thành là 1 cựu thiếu tá thiết giáp của QLVNCH, cũng là 1 cưụ tù nhân
chính trị sang Mỹ theo chương trình HO, và hiện là 1 cư dân của thành phố
Houston, tiểu bang Texas. Qua các tin tức phổ biến trên truyền thanh
(BBC), truyền hình (SBTN), hay báo chí ( Người Việt , Nam California )…, chúng
ta được biết ông Thành là người điều hành tổ chức Vietnamese American
Foundation (VAF) do ông thành lập. Trước đây, tổ chức này phát động
chương trình The Returning Casualty (TRC), tức là “Đưa Người Tử Sĩ Trở Về”, còn
được biết dưới tên là “Bông Hồng Trên Nấm Mộ Hoang”.
Chương trình này được sự yểm trợ tinh thần, tài chánh của một số đồng hương, của một số anh
em cựu quân nhân, và đã thực hiện được việc di dời hài cốt của một số tù nhân
chết trong trại cải tạo. Theo ông phó chủ tịch VAF (2012) tại Làng Đá,
tỉnh Yên Bái, TRC đã thực hiện được việc di dời 20 ngôi mộ. Sau đó, Hội
dự tính di dời một số mộ tại tỉnh Phú Yên, nhưng sau 3 lần liên tiếp bị trì
hoãn vẫn không xin được phép của nhà cầm quyền nên công việc không thành.
C
uối cùng, vị phó chủ tịch của VAF đã quyết định rút lui khỏi chức vụ
này.
Tại thời điểm này (2012), những người biết chuyện vẫn tin rằng ông
NĐT là người có thiện chí, và ông làm những việc di dời, bốc mộ tù nhân cải
tạo, hay mộ của tử sĩ VNCH vì lý do nhân đạo, vì tình chiến hữu… Sau khi ông
phó chủ tịch và một số thành viên rút khỏi VAF, chúng tôi được biết một
số bạn trẻ trong nước, tự nhận là thân nhân của tử sĩ VNCH(?) đã cùng ông Thành
điều hành VAF.
2-
Công việc “di dời mộ tử sĩ VNCH” của ông NĐT năm 2013:
Ngày
21 tháng 3, 2013, VAF ra thông báo về việc bốc dỡ hài cốt trong 1 ngôi mộ
tập thể ở bên ngoài (?) vào trong khuôn viên Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An.
Ông Thành cho biết “Ngày 1 tháng 3, 2013, Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh
Sơn thông báo rằng: lời yêu cầu của VAF xin bốc dỡ và di chuyển hài cốt trong
ngôi mộ tập thể của khoảng 200 tử sĩ VNCH vào Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa đã
được chấp thuận…. Đây là những chiến sĩ đã hy sinh khi phòng thủ Saigon trong
khoảng thời gian trước và trong ngày 30/4/1975. Những thi hài này trước
khi chôn cất, được bỏ trong bọc nylon, nên dự đoán có thẻ bài căn cước kèm
theo. Theo lời Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh Sơn, việc bốc dỡ và
di dời tùy theo quyết định của VAF…” Ông Thành xin ý kiến đồng hương
và cựu quân nhân QLVNCH về việc bốc dỡ: nên hay không nên (lý do nên, lý do
không nên). Hội VAF chỉ thu nhận ý kiến đóng góp trong thời hạn 60 ngày,
rồi sẽ ra quyết định cuối cùng. Nếu có quyết định bốc dỡ, VAF “kêu gọi
đồng bào cùng các chiến hữu bảo trợ công việc này”.
3-
Ý kiến của đồng hương Việt hải ngoại về việc bốc dỡ ngôi mộ tập thể nói trên:
Một
số tán thành công việc này, cho đây là một việc đáng làm, giúp tử sĩ VNCH được
“an nghỉ trong nghĩa trang”, tức là được “về nhà của họ, khỏi phải vất vưởng ở
ngoài nghĩa trang, trong khu vực của Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An, nơi không
phải nhà của họ…” Có người viết bài ca tụng việc làm của ông Thành là “đầy nhân
đạo, đầy tình chiến hữu, nặng đạo lý con người”…
Rất
đông đồng hương Việt, kể cả giới dân sự và cựu quân nhân đã lên tiếng phản đối
việc làm này của ông Thành trên các diễn đàn điện tử. Chúng ta thử tìm
hiểu tại sao việc làm mà ông Thành cho là “nhân đạo”, cũng được một số người
tán thành là “nhân đạo” lại bị nhiều người phản đối như vậy?
4-
Các việc làm của ông NĐT có nhiều điểm không minh bạch nên gây sự nghi ngờ của
đồng hương Việt tại hải ngoại:
Thứ
nhất: Cách đây nhiều năm, ông NĐT đã đứng ra thành lập 1 tổ chức cho
các cựu tù nhân chính trị mang tên là Tổng Hội HO, nhưng không được hưởng ứng.
Trong thời gian này, tại hải ngoại đã có Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt
Nam (THCTNCTVN), hoạt động cùng với nhiều thành viên là các khu hội Cựu Tù Nhân
Chính Trị tại các tiểu bang của Hoa Kỳ, và Canada .
Đồng bào hải ngoại
không rõ đường lối hoạt động của Tổng Hội HO này, không rõ hội này có thể hiện
lập trường quốc gia, giữ lằn ranh Quốc-Cộng như THCTNCTVN hay không. Việc
lập thêm 1 Tổng Hội HO như vậy không thể hiện tình đoàn kết giữa các chiến hữu
đã cùng nhau chiến đấu, và cùng chung số phận bị CS đầy đọa nhiều năm trong các
trại tù.
Thứ
hai: Một thời gian sau, ông Thành đã lập hội VAF để thực hiện
chương trình “Bông Hồng Trên Nấm Mộ Hoang”. Ông là 1 cư dân tại Mỹ, muốn
thực hiện 1 chương trình có tầm vóc to lớn liên quan đến các tử sĩ VNCH, liên
quan đến nhiều gia đình có thân nhân là tử sĩ VNCH, có thân nhân là tù cải tạo
chết trong các trại tù CS, có thể với hy vọng sẽ được chính quyền Mỹ yểm trợ.
Thế mà ông không tham khảo rộng rãi ý kiến của đồng hương tại Mỹ, và cũng không
tổ chức gây quỹ tại Mỹ. Trái lại, ông Thành cho thực hiện 3 buổi gây quỹ
ở Úc (năm 2010).
Thứ
ba: Sau việc gây quỹ bốc mộ được tổ chức tại Brisbane,
Melbourne (Úc) vào tháng 6, 2010, tổ chức cựu quân nhân Queensland mời ông
Thành đến để trả lời một số thắc mắc liên quan đến việc bốc mộ tử
sĩ VNCH thì ông đã không đến dự như ông đã hứa.
>
Thứ
tư:
Trong Thông Báo ngày 21-3-2013, ông cho đồng hương biết ông sẽ
tiến hành việc di dời ngôi mộ tập thể cạnh nghĩa trang vào trong khuôn viên
“Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa” (?). Ở đây chúng ta cần phải xác định rõ
một điều: Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An (NTNDHDA) hiện nay là của CSVN; còn
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa (NTQĐBH) ngày xưa là của chính quyền VNCH. Hiện
nay, NTNDHDA chỉ gồm 1 phần đất của NTQĐBH ngày xưa; còn NTQĐBH thì bao gồm cả
NTNDHDA, và khuôn viên của Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An (TCĐNĐA) hiện tại.
Nói rõ hơn, ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH hiện đang nằm trong khuôn viên
của TCĐNĐA vốn dĩ nằm trong phần đất của NTQĐBH ngày xưa. Nay ông Thành
muốn di dời 200 ngôi mộ này vào trong khuôn viên của NTNDHDA của CS thì có khác
gì giúp nhà cầm quyền CS hoàn tất việc cướp đất của NTQĐBH một cách “danh chánh
ngôn thuận” (theo lời yêu cầu của thân nhân tử sĩ mà!)
Thứ
năm: Về ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH cạnh khu nghĩa trang,
ông Thành cho biết đó là nơi chôn cất “những chiến sĩ đã hy sinh khi phòng
thủ Saigon trong khoảng thời gian trước và trong ngày 30/4/1975”.
Ngày 30/4/1975, Saigon đang trong cơn hỗn loạn. Mọi người đang lo chạy
giặc Cộng tràn về thủ đô, ai có thì giờ đi thu gom xác tử sĩ VNCH khắp nơi
trong Saigon để đem về chôn tại cạnh nghĩa trang?!
Tôi nghĩ đây phải là
di hài của các tử sĩ từ các mặt trận đã được đem về nghĩa trang trước đó.
Việc hậu sự cho các tử sĩ chưa được hoàn tất thì Saigon thất thủ nên có thể các
di hài này đã bị VC chôn chung trong một nấm mồ tập thể tại NTQĐBH.
Ngày 30-4-1975, đạo quân xâm lược miền Bắc đã giật đổ pho tượng Thương
Tiếc tại cổng Nghĩa Trang, và kể từ đó chúng quản lý rất nghiêm ngặt toàn thể
khu nghĩa trang.
Một thời gian sau, một phần đất nghĩa trang được chuyển
thành khu vực của Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An, một bức tường ngăn cách nghĩa
trang và trường dạy nghề được xây lên, và ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH
trước nằm trong khu đất của nghĩa trang, nay thành ra nằm bên ngoài nghĩa
trang.
Vậy CSVN chính là thủ phạm “xâm phạm nơi an nghỉ của tử sĩ VNCH”.
Nay ông Thành lại hô hào đồng bào hải ngoại góp tiền cho ông làm việc
“nhân đạo” là đưa “tử sĩ VNCH về nhà của họ”, trong Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện
Dĩ An (!)
Thứ
sáu: Cũng trong Thông Báo của VAF ngày 21-3-2013, ông Thành cho
biết “Ngôi mộ tập thể này đã được Ban Giám Đốc Trường Cao Đẳng Nghề
Đồng An tu bổ, chăm sóc, và trân trọng đèn nhang hàng ngày. Mỗi tháng đều
có lễ vật cúng kiến vào ngày mùng HAI và 16 âm lịch”.
Nay theo
kế hoạch của ông Thành, khi được di dời vào trong khu vực nghĩa trang, dưới sự
quản lý chặt chẽ của CS, các ngôi mộ này sẽ được ai chăm sóc, đèn nhang hàng
ngày? Như vậy việc di chuyển từ ngoài khu nghĩa trang vào trong khuôn
viên nghĩa trang là tốt hơn, hay tệ hơn? Một người bạn ở cùng tiểu bang
với tôi, cũng là một cựu tù nhân chính trị, kể cho tôi nghe chuyện anh đến thăm
khu nghĩa trang Biên Hòa năm 2011, mục đích chỉ là thắp nhang cho chiến hữu
ngày xưa.
Khi anh đến, người canh gác nghĩa trang chặn anh lại hỏi “ anh
là ai, ở đâu đến, đến nghĩa trang làm gì, thăm ai, người chết tên gì, cấp bậc
gì, đơn vị nào…” Tóm lại, VC kiểm soát việc ra vào nghĩa trang rất nghiêm ngặt,
không phải ai cũng có thể ra vào thăm viếng mộ tử sĩ dễ dàng.
Chỉ một việc
đơn giản là viếng mộ người chết, thắp nhang trước mộ phần họ còn bị VC gây khó
dễ. Nay một việc trọng đại như bốc dỡ và di dời mộ của 200 tử sĩ VNCH do
ông Thành dự định thực hiện lại được VC ưu ái, dành cho mọi sự dễ dàng (trích
Thông Báo VAF: việc bốc dỡ và di dời tùy theo quyết định của VAF), làm
sao mọi người không đặt một dấu hỏi.
Trong
thời gian VC còn giam tù các quân, dân, cán, chính VNCH, rất nhiều anh em bị
thiệt mạng tại các trại tù miền Bắc, và đã bị chôn vùi dập ở khu vực quanh
trại. Nếu gia đình biết tin, tìm đến trại, sẽ được yêu cầu làm đơn xin
phép Bộ Nội Vụ, và có thể tiến hành việc bốc mộ thân nhân.
Chương
trình TRC tuyên bố đã tìm được 240 ngôi mộ, và giúp khoảng 50 gia đình di dời
hài cốt của thân nhân chết trong các trại tù. Không rõ 240 ngôi mộ nêu
trên có thân nhân đến nhận không; và trường hợp nếu không tìm được thân nhân
thì TRC có kế hoạch đưa họ về nhà không, và sẽ đưa về đâu?
Thứ
bảy: Về việc di dời ngôi mộ của 200 tử sĩ VNCH, ông Thành
cho biết sẽ lấy ý kiến của đồng bào và cựu quân nhân QLVNCH trong vòng 60 ngày
kể từ ngày ra Thông Báo (21-3-2013). Sau đó, hội VAF của ông sẽ “thông
báo đến đồng bào quyết định cuối cùng”. Ông lấy tư cách gì để quyết
định về việc di dời ngôi mộ tập thể nói trên?
Ông Thành không phải là
người quản lý có thẩm quyền của 200 di hài này; ông cũng chẳng là thân nhân của
bất cứ tử sĩ nào nằm trong nấm mộ trên; ông cũng chẳng phải là người có trách
nhiệm đối với các tử sĩ của QLVNCH (quốc gia VNCH đã không còn nữa).
Vậy rõ ràng ông đang nhận công tác “hợp thức hóa” việc dời ngôi mộ tập thể của
200 tử sĩ VNCH từ Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa của VNCH vào Nghĩa Trang Nhân
Dân Huyện Dĩ An của CSVN.
Chính ông thú nhận “chính phủ Việt Nam không
cho phép thì không thể làm được bất cứ điều gì”. Đồng bào hải ngoại
nghĩ thế nào về việc làm thiếu trong sáng này, một việc làm đã được CS mưu
tính, và sẽ gây ra rất nhiều hệ lụy cho người Việt Tỵ Nạn CS chúng ta tại hải
ngoại.
Thứ
tám: Ông Thành kêu gọi người Việt hải ngoại tiếp tay với ông
trong việc “trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa” (?). Chúng ta
nên tự đặt câu hỏi “Hiện nay “ai là chủ của khu đất này?” “Nghĩa Trang
Quân Đội Biên Hòa” là tài sản của quốc gia VNCH. Công dân của VNCH chỉ có
trách nhiệm, và có thể tu bổ 1 thứ là tài sản của VNCH, chứ không có trách
nhiệm và cũng không có quyền tu bổ 1 thứ không phải là tài sản của mình.
Lấy 1
thí dụ đơn giản như sau: bạn có thể tu bổ nhà cửa, vườn tược của bạn, chứ
bạn có quyền tu bổ nhà cửa hay vườn của ông hàng xóm hay không? Ông hàng
xóm nào của bạn mà lại tử tế (hay ngu xuẩn) đến độ cho phép bạn “tùy ý tu bổ,
sửa sang” nhà của ông ấy như vậy?
Vì thế công việc mà ông Thành muốn thực
hiện không “chính danh”, và vì không chính danh nên lời tuyên bố của ông “không
thuận” tai người nghe.
Thứ
chín:
Ông Thành nghĩ việc di dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ
VNCH vào khuôn viên nghĩa trang là “bảo vệ” di cốt của các chiến hữu. Điều
này có chắc không? Chúng ta đã chứng kiến biết bao vụ “quy hoạch” đất đai
dưới chế độ CS, thực chất là chiếm nhà, chiếm đất, chiếm ruộng vườn của người
dân.
Nạn nhân không chỉ là những “ngụy quân, ngụy dân”, mà còn là “gia
đình có công với cách mạng, là bộ đội, là mẹ chiến sĩ”… Cả ngàn người trở thành
dân oan phải nhọc nhằn đi khiếu kiện nhiều năm với quốc hội CSVN, với chính
quyền trung ương về các chiếm dụng đất đai bất hợp lệ của các cán bộ địa
phương. “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa” của chúng ta nay đã được cải danh
thành “Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An”, tức tài sản của nhà nước Cộng Hòa Xã
Hội Chủ Nghĩa Việt Nam , chịu sự quản lý của nhà nước CSVN.
Ai cấm VC,
một ngày xấu trời nào đó, chúng quy hoạch lại khu đất này, bán cho 1 công ty
nào đó (vì nhu cầu phát triển của địa phương chẳng hạn)? Đồng bào hải
ngoại sẽ có trở thành “Việt Kiều oan” phải đi khiếu kiện với nhà nước CS để
chống việc di dời nghĩa trang không?
5-
Việc làm của ông NĐT gây ra những hệ lụy nào cho cộng đồng người Việt Tỵ Nạn CS
tại hải ngoại:
Thứ
nhất: Khi muốn thực hiện việc di dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ
VNCH, ông phải “được sự cho phép của VC”.
Tất nhiên ông phải đi đi, về
về, họp hành với chúng nhiều lần, phải chờ đợi chúng xem xét, cân nhắc, quyết
định… Một cựu thành viên của VAF cho biết việc bốc dỡ 200 ngôi mộ này mới đầu
được cấp phép, nhưng chỉ vài ngày sau lại có quyết định hủy bỏ giấy phép; nay
lại thấy ông Thành thông báo là thứ trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn đã đồng ý cho
VAF làm(?).
Các cựu quân nhân QLVNCH rất phẫn nộ khi sự việc này được
bạch hóa.
Họ cho việc phải “xin phép” kẻ thù CSVN để “được di dời mộ phần
các chiến hữu, đồng đội của họ tại quê nhà” là một việc làm xúc phạm đến danh
dự của người chiến sĩ QLVNCH. Người chiến sĩ VNCH “vì dân mà chiến đấu”,
và chấp nhận “vì nước mà hy sinh”. 6 chữ Tổ Quốc-Danh Dự-Trách
Nhiệm, họ luôn khắc cốt ghi tâm. Họ đã chiến đấu anh dũng để bảo vệ “tổ
quốc” VNCH, hoàn thành “trách nhiệm” của 1 người lính, bảo toàn “danh dự” của
người chiến sĩ, của người công dân lúc quốc gia gặp nguy biến. Vậy mà 38
năm sau, đồng đội của họ tính “đi đêm” với kẻ thù, lạy lục kẻ thù chỉ để xin
“một nơi an nghỉ” cho nắm xương tàn của họ hay sao?
Chúng ta hẳn không
quên các chiến sĩ ngày xưa ngoài chiến trường còn chấp nhận “da ngựa bọc thây”,
người chiến sĩ ra đi là chấp nhận “không có ngày trở về”. Các chiến sĩ
của QLVNCH, vì lý tưởng bảo quốc, an dân, đã hy sinh trên khắp 4 vùng chiến
thuật; thân xác họ đã hòa lẫn trong lòng đất mẹ.
Họ cần chi một nấm
mồ đẹp đẽ (?) trong khu nghĩa trang do kẻ thù quản lý. Cải táng cho họ
trong hoàn cảnh này chỉ làm tủi hổ thêm cho vong linh người quá cố, và làm nhục
các đồng đội của họ đang sống đời lưu vong khắp nơi trên thế giới.
Chúng
ta có thể tiếp tay cho việc làm này của ông NĐT và hội VAF hay không? Ông
cựu đại tá Vũ Văn Lộc (nhà văn Giao Chỉ) trong 1 bài có viết đại ý “chúng ta
đang được phát biểu ý kiến, chỉ có người chết thì không nói được (nên không
biết họ muốn gì)?! Lý luận của ông thiếu tính thuyết phục. Ông và
họ cùng chiến đấu nhiều năm chống cùng một kẻ thù, cùng chung 1 lý tưởng; chẳng
lẽ ông không biết họ ước muốn điều gì hay sao?
Họ sống, chiến đấu cho lý
tưởng tự do của miền Nam VN, ngã xuống trước họng súng của kẻ thù CS, và hy
sinh cho lý tưởng của họ. Là người hiểu biết nhiều về lịch sử NTQĐBH, lẽ
ra ông phải tìm cách “bảo vệ” danh dự cho họ, cố vấn cho đàn em làm những
chuyện hợp lý, chứ có đâu lại tiếp tay với đàn em làm những chuyện sai trái như
hiện nay.
Thứ
hai: Chúng ta thừa biết VC chẳng bao giờ xóa bỏ mối hận đối với kẻ
thù đã từng chiến đấu chống lại chúng. Nay ông NĐT, một cựu tù nhân chính
trị đang sống tại hải ngoại, một cựu sĩ quan cấp tá của QLVNCH, một Tổng Hội
Trưởng Tổng Hội HO tại Mỹ, chủ tịch Hội VAF… lại “nhũn nhặn” bắt tay làm việc
với kẻ thù đang thi hành Nghị Quyết 36, cùng xuất hiện với chúng tại
nhiều nơi. Còn hình ảnh nào tốt hơn về việc “hòa hợp, hòa giải” giữa 2 kẻ
cựu thù? Còn cách nào tốt hơn để dẹp sự chống đối của các cộng đồng người
Việt tại hải ngoại?
Chúng
ta nên suy nghĩ sâu xa hơn một chút để thấy việc hòa hợp, hòa giải này chỉ là
giả tạo. Có bao giờ VC thực tâm hòa giải với dân chúng miền Nam hay chưa?
Sau 30-4-1975, người sống thì bị chúng đầy ải cho chết tại các vùng kinh tế
mới, tại các trại tù tập trung cải tạo; thương bệnh binh VNCH bị đuổi ra khỏi
các quân y viện, tử sĩ miền Nam bị đào mồ, xới mả (biết bao nhiêu nghĩa trang
quân đội ở miền Nam đã bị san thành bình địa để chúng lấy đất xây nhà máy, nhà
ở…), thậm chí đồng bào vượt biên bị chết trên biển cả được những người sống sót
xây tấm bia tưởng niệm tại các đảo ở Mã Lai, Nam Dương cũng bị chúng vận động
chính quyền địa phương đục phá… Nay bảo chúng ta tin ở chủ trương hòa
giải dân tộc của VC ư?
Không hề có chuyện VC thực tâm hòa giải với
nhân dân miền Nam .
Ngày
17-2-2013, một số người dân Hà Nội muốn đến đặt vòng hoa tưởng niệm các người
lính của quân đội VC chết trong cuộc chiến tranh biên giới với Tàu năm 1979
cũng bị nhà cầm quyền cấm cản. Đến tháng 3, 2013, thứ trưởng VC Nguyễn
Thanh Sơn lại cùng 1 cựu thiếu tá VNCH đến thắp nhang tại đài tưởng niệm tử sĩ
VNCH! Hai hình ảnh tương phản, và nói lên rất nhiều điều khiến chúng ta
phải suy nghĩ về thiện chí “hòa giải” của VC đối với cựu thù của chúng.
Thứ
ba: Một trong các phương cách VC “bình định” các cộng đồng Việt hải
ngoại là gây chia rẽ, xào xáo, đánh phá lẫn nhau trong cùng cộng đồng, hay thậm
chí trong cùng một tổ chức. Nơi nào tổ chức cộng đồng có lập trường quốc
gia rõ rệt, chúng sẽ hỗ trợ việc lập ra 1 tổ chức cộng đồng không có thái độ
chính trị rõ ràng, chỉ chú trọng đến công tác xã hội, văn hóa, giáo dục…hay
thậm chí còn chịu làm những việc có lợi cho chúng nữa.
Đoàn thể nào chống
cộng quyết liệt, chúng tìm cách lập ra một đoàn thể khác mà chúng có thể lợi
dụng được… Việc tạo mầm mống chia rẽ trong khối người Việt quốc gia chống cộng
này quả đã làm suy yếu lực lượng của chúng ta không ít trong nhiều năm qua.
Sự kiện ông NĐT bắt tay với VC trong dự án “trùng tu NTQĐBH” (?) đang làm cộng
đồng xào xáo, người bênh, kẻ chống, cùng là người tỵ nạn CS nay chỉ trích, kết
án lẫn nhau… Kẻ thủ lợi trong việc này chính là kẻ thù của chúng ta, CSVN.
Thứ
tư: Tuy CSVN đang nắm trọn quyền hành trong nước, chúng gặp
không ít khó khăn trong việc đối phó với các nhà tranh đấu đòi hỏi dân chủ và
nhân quyền trong nước. Những chiến sĩ dân chủ này rất cần sự hỗ trợ của
người Việt hải ngoại, về vật chất cũng như về tinh thần.
Nay họ nhìn thấy
chúng ta bỏ công sức, tiền bạc đóng góp cho 1 công trình do VC đạo diễn, thử
hỏi họ có còn tin vào sự tranh đấu dân chủ hóa nước nhà, vào nỗ lực quang phục
quê hương của chúng ta hay không?
Cộng tác với VC để làm công việc gọi là
“trùng tu NTQĐBH” (?) vào thời điểm này là một bước lùi lớn về mặt sách lược
đối phó với kẻ thù chung của dân tộc, làm nản lòng các lực lượng tranh đấu cho
dân chủ trong nước.
Cái lợi nhỏ tức thời chúng ta thấy trước mắt không
thể bù đắp được những tai hại lớn lâu dài mà công việc này sẽ gây ra.
Thứ
năm: Tuy bị bắt buộc buông súng sau ngày 30-4-1975, bị kẻ thù
hỗn láo gọi là “kẻ thua cuộc”, các chiến sĩ VNCH vẫn không đầu hàng kẻ thù CS.
Họ tiếp tục tranh đấu trên nhiều mặt trận khác: chính trị, văn hóa, giáo
dục, văn nghệ, xã hội, truyền thông… Họ còn phải tranh đấu chống kẻ nội thù
ngay trong cộng đồng, thậm chí ngay trong tổ chức đoàn thể của mình, những kẻ
nhiều khi mang danh nghĩa đồng hương, chiến hữu, nhưng không ngại phản bội
chúng ta.
Cuộc chiến còn tiếp diễn thì chúng ta không thể hành xử như khi
cuộc chiến đã thực sự chấm dứt (cựu thù có thể bắt tay cùng nhau hàn gắn những
vết thương chiến tranh, bên thắng vực người thua đứng dậy trong tình đồng hương
hay đồng loại).
Cuộc chiến còn tiếp diễn thì chúng ta dứt khoát không thể
tiếp tay nuôi dưỡng kẻ thù, không thể giúp chúng xóa bỏ tội ác với đồng bào,
không thể giúp chúng khoác bộ áo nhân đạo, mang bộ mặt nhân nghĩa giả dối…
Thứ
sáu: Việc các chiến sĩ trong quân đội VNCH hy sinh để bảo vệ
tổ quốc, bảo vệ nếp sống tự do, dân chủ cho nhân dân miền Nam là một hy sinh
tối thượng. Chúng ta thương yêu, kính trọng họ, và tổ quốc VNCH ghi ơn
họ. Họ đã hy sinh thân mạng, gia đình họ phải chịu thiệt thòi để cho bản thân
chúng ta và con cháu chúng ta được sống còn sau cuộc chiến, và có cơ hội xây
dựng cuộc sống mới tại các nước tự do.
Tình cảm của chúng ta đối với họ
hẳn là chân thật, đáng tin hơn tình cảm của VC đối với kẻ thù chống lại chúng,
tình cảm của “mèo khóc chuột” đầy giả dối. Chúng ta không phải là những
kẻ vô nhân đạo, thiếu lương tâm khi chống đối việc làm của ông NĐT và hội
VAF của ông ta trong dự án bốc mộ tử sĩ VNCH vào khu nghĩa trang của VC, Nghĩa
Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An!
Kết
luận, chúng ta không thể tin tưởng CSVN trong bất cứ điều gì chúng làm, vì
không bao giờ chúng làm mà không có tính toán, không có ý trục lợi.
Cố
tổng thống Nguyễn Văn Thiệu từng nhắc nhở chúng ta: “Đừng tin những gì Cộng sản
nói, hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm”.
CSVN là một tên đại bịp, chúng
đánh lừa tất cả mọi người, những người dám tranh đấu chống lại chúng, thậm chí
chúng lừa cả nhân dân, và đồng chí của chúng nữa.
Chủ nghĩa Mác-Lê dạy
người CS “cứu cánh biện minh cho phương tiện”, nên phương tiện nào đối với CS
cũng đều tốt miễn giúp họ đạt mục đích.
Phương cách hành động của CS có thể
thay đổi theo từng giai đoạn, nhưng mục tiêu của họ thì không.
Là nạn
nhân của CS trong nhiều thập kỷ, bị CS lừa bịp nhiều phen, chúng ta cần hết sức
thận trọng.
Việc
hậu sự cho tử sĩ VNCH, lo cho họ được mồ yên, mả đẹp có nơi an nghỉ bình yên là
“trách nhiệm nặng nề” của chúng ta đối với họ, chứ không phải là một việc làm
“nhân đạo”, một công tác “từ thiện”. Trách nhiệm này chúng ta chưa thực hiện
được vào thời điểm này, vì kẻ thù còn thống trị đất nước, di hài của tử sĩ VNCH
còn nằm trong tay giặc, và chúng ta vẫn còn đang sống đời lưu vong khắp nơi
trên thế giới.
Chúng ta sẽ hoàn thành trách nhiệm này đối với đồng đội,
chiến hữu của chúng ta khi hoàn cảnh thuận lợi hơn, khi mọi việc được “danh
chánh”, và nhất là khi “danh dự” người tử sĩ VNCH không bị lợi dụng cho
mưu đồ bất chánh của kẻ thù cộng sản Việt Nam.
VẤN ĐỀ TRÙNG TU…
“NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN HÒA”
Nguyễn Quốc Đống
Cựu SVSQ K.13,
TVBQGVN
Ngày 2 tháng 4,
2013
Khoảng giữa tháng
3, 2013 đồng bào Việt hải ngoại nghe được tin tức về việc trùng tu Nghĩa Trang
Quân Đội Biên Hòa (NTQĐBH) ở Việt Nam, việc di dời nấm mộ tập thể của khoảng
200 tử sĩ VNCH từ bên ngoài vào trong Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An
(NTNDHDA), việc chỉnh trang khu vực bên trong nghĩa trang, sửa sang các ngôi mộ
hoang phế… Người phụ trách công việc đặc biệt này là ông Nguyễn Đạc Thành
(NĐT). Ông Thành cho biết ông thực hiện việc này vì lý do nhân đạo, vì
tình chiến hữu đối với các đồng đội cũ của ông… Tháng 3, 2013, một số hình ảnh
được phổ biến trên internet: hình ông Thành thắp nhang ở đài tưởng niệm của
nghĩa trang cùng thứ trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn, chủ tịch Ủy Ban phụ trách
Người Việt ở nước ngoài, cũng là người chịu trách nhiệm thực thi Nghị Quyết 36
tại hải ngoại; hình ông Thành thắp nhang cùng ông Lê Thành Ân, tổng lãnh sự Hoa
kỳ tại Saigon. Vậy là tin tức “Việt Cộng trùng tu NTQĐBH” (?) trở thành 1
đề tài khiến rất nhiều người quan tâm. Tôi xin có một số ý kiến về vấn đề
này như sau:
1-Ông Nguyễn Đạc
Thành là ai?
Ông Nguyễn Đạc
Thành là 1 cựu thiếu tá thiết giáp của QLVNCH, cũng là 1 cưụ tù nhân chính trị
sang Mỹ theo chương trình HO, và hiện là 1 cư dân của thành phố Houston, tiểu
bang Texas. Qua các tin tức phổ biến trên truyền thanh (BBC), truyền hình
(SBTN), hay báo chí ( Người Việt , Nam California )…, chúng ta được biết ông
Thành là người điều hành tổ chức Vietnamese American Foundation (VAF) do ông
thành lập. Trước đây, tổ chức này phát động chương trình The Returning Casualty
(TRC), tức là “Đưa Người Tử Sĩ Trở Về”, còn được biết dưới tên là “Bông Hồng
Trên Nấm Mộ Hoang”. Chương trình này được sự yểm trợ tinh thần, tài chánh
của một số đồng hương, của một số anh em cựu quân nhân, và đã thực hiện
được việc di dời hài cốt của một số tù nhân chết trong trại cải tạo. Theo
ông phó chủ tịch VAF (2012) tại Làng Đá, tỉnh Yên Bái, TRC đã thực hiện được
việc di dời 20 ngôi mộ. Sau đó, Hội dự tính di dời một số mộ tại tỉnh Phú
Yên, nhưng sau 3 lần liên tiếp bị trì hoãn vẫn không xin được phép của nhà cầm
quyền nên công việc không thành. Cuối cùng, vị phó chủ tịch của VAF
đã quyết định rút lui khỏi chức vụ này. Tại thời điểm này (2012), những
người biết chuyện vẫn tin rằng ông NĐT là người có thiện chí, và ông làm những
việc di dời, bốc mộ tù nhân cải tạo, hay mộ của tử sĩ VNCH vì lý do nhân đạo,
vì tình chiến hữu… Sau khi ông phó chủ tịch và một số thành viên rút khỏi
VAF, chúng tôi được biết một số bạn trẻ trong nước, tự nhận là thân nhân của tử
sĩ VNCH(?) đã cùng ông Thành điều hành VAF.
2- Công việc “di
dời mộ tử sĩ VNCH” của ông NĐT năm 2013:
Ngày 21 tháng 3,
2013, VAF ra thông báo về việc bốc dỡ hài cốt trong 1 ngôi mộ tập thể ở
bên ngoài (?) vào trong khuôn viên Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An. Ông
Thành cho biết “Ngày 1 tháng 3, 2013, Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh Sơn
thông báo rằng: lời yêu cầu của VAF xin bốc dỡ và di chuyển hài cốt trong ngôi
mộ tập thể của khoảng 200 tử sĩ VNCH vào Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa đã được
chấp thuận…. Đây là những chiến sĩ đã hy sinh khi phòng thủ Saigon trong khoảng
thời gian trước và trong ngày 30/4/1975. Những thi hài này trước khi chôn
cất, được bỏ trong bọc nylon, nên dự đoán có thẻ bài căn cước kèm theo. Theo
lời Thứ Trưởng Ngoại Giao Nguyễn Thanh Sơn, việc bốc dỡ và di dời tùy
theo quyết định của VAF…” Ông Thành xin ý kiến đồng hương và cựu quân
nhân QLVNCH về việc bốc dỡ: nên hay không nên (lý do nên, lý do không nên).
Hội VAF chỉ thu nhận ý kiến đóng góp trong thời hạn 60 ngày, rồi sẽ ra quyết
định cuối cùng. Nếu có quyết định bốc dỡ, VAF “kêu gọi đồng bào cùng
các chiến hữu bảo trợ công việc này”.
3- Ý kiến của
đồng hương Việt hải ngoại về việc bốc dỡ ngôi mộ tập thể nói trên:
Một số tán thành
công việc này, cho đây là một việc đáng làm, giúp tử sĩ VNCH được “an nghỉ
trong nghĩa trang”, tức là được “về nhà của họ, khỏi phải vất vưởng ở ngoài
nghĩa trang, trong khu vực của Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An, nơi không phải nhà
của họ…” Có người viết bài ca tụng việc làm của ông Thành là “đầy nhân đạo, đầy
tình chiến hữu, nặng đạo lý con người”…
Rất đông đồng
hương Việt, kể cả giới dân sự và cựu quân nhân đã lên tiếng phản đối việc làm
này của ông Thành trên các diễn đàn điện tử. Chúng ta thử tìm hiểu tại
sao việc làm mà ông Thành cho là “nhân đạo”, cũng được một số người tán thành
là “nhân đạo” lại bị nhiều người phản đối như vậy?
4- Các việc làm
của ông NĐT có nhiều điểm không minh bạch nên gây sự nghi ngờ của đồng hương
Việt tại hải ngoại:
Thứ nhất: Cách đây nhiều
năm, ông NĐT đã đứng ra thành lập 1 tổ chức cho các cựu tù nhân chính trị mang
tên là Tổng Hội HO, nhưng không được hưởng ứng. Trong thời gian này, tại
hải ngoại đã có Tổng Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Việt Nam (THCTNCTVN), hoạt động
cùng với nhiều thành viên là các khu hội Cựu Tù Nhân Chính Trị tại các tiểu
bang của Hoa Kỳ, và Canada . Đồng bào hải ngoại không rõ đường lối hoạt
động của Tổng Hội HO này, không rõ hội này có thể hiện lập trường quốc gia, giữ
lằn ranh Quốc-Cộng như THCTNCTVN hay không. Việc lập thêm 1 Tổng Hội HO
như vậy không thể hiện tình đoàn kết giữa các chiến hữu đã cùng nhau chiến đấu,
và cùng chung số phận bị CS đầy đọa nhiều năm trong các trại tù.
Thứ hai: Một thời gian
sau, ông Thành đã lập hội VAF để thực hiện chương trình “Bông Hồng Trên Nấm Mộ
Hoang”. Ông là 1 cư dân tại Mỹ, muốn thực hiện 1 chương trình có tầm vóc
to lớn liên quan đến các tử sĩ VNCH, liên quan đến nhiều gia đình có thân nhân
là tử sĩ VNCH, có thân nhân là tù cải tạo chết trong các trại tù CS, có thể với
hy vọng sẽ được chính quyền Mỹ yểm trợ. Thế mà ông không tham khảo rộng rãi ý
kiến của đồng hương tại Mỹ, và cũng không tổ chức gây quỹ tại Mỹ. Trái
lại, ông Thành cho thực hiện 3 buổi gây quỹ ở Úc (năm 2010).
Thứ ba: Sau việc
gây quỹ bốc mộ được tổ chức tại Brisbane, Melbourne (Úc) vào tháng 6, 2010, tổ
chức cựu quân nhân Queensland mời ông Thành đến để trả lời một số thắc mắc liên
quan đến việc bốc mộ tử sĩ VNCH thì ông đã không đến dự
như ông đã hứa.
Thứ tư: Trong Thông Báo
ngày 21-3-2013, ông cho đồng hương biết ông sẽ tiến hành việc di dời ngôi mộ
tập thể cạnh nghĩa trang vào trong khuôn viên “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa”
(?). Ở đây chúng ta cần phải xác định rõ một điều: Nghĩa Trang Nhân Dân
Huyện Dĩ An (NTNDHDA) hiện nay là của CSVN; còn Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa
(NTQĐBH) ngày xưa là của chính quyền VNCH. Hiện nay, NTNDHDA chỉ gồm 1
phần đất của NTQĐBH ngày xưa; còn NTQĐBH thì bao gồm cả NTNDHDA, và khuôn viên
của Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An (TCĐNĐA) hiện tại. Nói rõ hơn, ngôi mộ
tập thể của 200 tử sĩ VNCH hiện đang nằm trong khuôn viên của TCĐNĐA vốn dĩ nằm
trong phần đất của NTQĐBH ngày xưa. Nay ông Thành muốn di dời 200 ngôi mộ
này vào trong khuôn viên của NTNDHDA của CS thì có khác gì giúp nhà cầm quyền
CS hoàn tất việc cướp đất của NTQĐBH một cách “danh chánh ngôn thuận” (theo lời
yêu cầu của thân nhân tử sĩ mà!)
Thứ năm: Về ngôi mộ tập
thể của 200 tử sĩ VNCH cạnh khu nghĩa trang, ông Thành cho biết đó là nơi chôn
cất “những chiến sĩ đã hy sinh khi phòng thủ Saigon trong khoảng thời
gian trước và trong ngày 30/4/1975”. Ngày 30/4/1975, Saigon đang
trong cơn hỗn loạn. Mọi người đang lo chạy giặc Cộng tràn về thủ đô, ai
có thì giờ đi thu gom xác tử sĩ VNCH khắp nơi trong Saigon để đem về chôn tại
cạnh nghĩa trang?! Tôi nghĩ đây phải là di hài của các tử sĩ từ các mặt
trận đã được đem về nghĩa trang trước đó. Việc hậu sự cho các tử sĩ chưa
được hoàn tất thì Saigon thất thủ nên có thể các di hài này đã bị VC chôn
chung trong một nấm mồ tập thể tại NTQĐBH. Ngày 30-4-1975,
đạo quân xâm lược miền Bắc đã giật đổ pho tượng Thương Tiếc tại cổng Nghĩa
Trang, và kể từ đó chúng quản lý rất nghiêm ngặt toàn thể khu nghĩa trang.
Một thời gian sau, một phần đất nghĩa trang được chuyển thành khu vực của
Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An, một bức tường ngăn cách nghĩa trang và trường dạy
nghề được xây lên, và ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH trước nằm trong khu
đất của nghĩa trang, nay thành ra nằm bên ngoài nghĩa trang. Vậy CSVN
chính là thủ phạm “xâm phạm nơi an nghỉ của tử sĩ VNCH”. Nay ông Thành
lại hô hào đồng bào hải ngoại góp tiền cho ông làm việc “nhân đạo” là đưa “tử
sĩ VNCH về nhà của họ”, trong Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An (!)
Thứ sáu: Cũng trong
Thông Báo của VAF ngày 21-3-2013, ông Thành cho biết “Ngôi mộ tập thể
này đã được Ban Giám Đốc Trường Cao Đẳng Nghề Đồng An tu bổ, chăm sóc, và trân
trọng đèn nhang hàng ngày. Mỗi tháng đều có lễ vật cúng kiến vào ngày
mùng HAI và 16 âm lịch”. Nay theo kế hoạch của ông Thành, khi được
di dời vào trong khu vực nghĩa trang, dưới sự quản lý chặt chẽ của CS, các ngôi
mộ này sẽ được ai chăm sóc, đèn nhang hàng ngày? Như vậy việc di chuyển
từ ngoài khu nghĩa trang vào trong khuôn viên nghĩa trang là tốt hơn, hay tệ
hơn? Một người bạn ở cùng tiểu bang với tôi, cũng là một cựu tù nhân
chính trị, kể cho tôi nghe chuyện anh đến thăm khu nghĩa trang Biên Hòa năm
2011, mục đích chỉ là thắp nhang cho chiến hữu ngày xưa. Khi anh đến,
người canh gác nghĩa trang chặn anh lại hỏi “ anh là ai, ở đâu đến, đến nghĩa
trang làm gì, thăm ai, người chết tên gì, cấp bậc gì, đơn vị nào…” Tóm lại, VC
kiểm soát việc ra vào nghĩa trang rất nghiêm ngặt, không phải ai cũng có thể ra
vào thăm viếng mộ tử sĩ dễ dàng. Chỉ một việc đơn giản là viếng mộ người
chết, thắp nhang trước mộ phần họ còn bị VC gây khó dễ. Nay một việc
trọng đại như bốc dỡ và di dời mộ của 200 tử sĩ VNCH do ông Thành dự định thực
hiện lại được VC ưu ái, dành cho mọi sự dễ dàng (trích Thông Báo VAF: việc
bốc dỡ và di dời tùy theo quyết định của VAF), làm sao mọi người không đặt một
dấu hỏi.
Trong thời gian
VC còn giam tù các quân, dân, cán, chính VNCH, rất nhiều anh em bị thiệt mạng
tại các trại tù miền Bắc, và đã bị chôn vùi dập ở khu vực quanh trại. Nếu
gia đình biết tin, tìm đến trại, sẽ được yêu cầu làm đơn xin phép Bộ Nội Vụ, và
có thể tiến hành việc bốc mộ thân nhân. Chương trình TRC tuyên bố
đã tìm được 240 ngôi mộ, và giúp khoảng 50 gia đình di dời hài cốt của thân
nhân chết trong các trại tù. Không rõ 240 ngôi mộ nêu trên có thân nhân
đến nhận không; và trường hợp nếu không tìm được thân nhân thì TRC có kế hoạch
đưa họ về nhà không, và sẽ đưa về đâu?
Thứ bảy: Về
việc di dời ngôi mộ của 200 tử sĩ VNCH, ông Thành cho biết sẽ lấy ý kiến của
đồng bào và cựu quân nhân QLVNCH trong vòng 60 ngày kể từ ngày ra Thông Báo
(21-3-2013). Sau đó, hội VAF của ông sẽ “thông báo đến đồng bào quyết
định cuối cùng”. Ông lấy tư cách gì để quyết định về việc di dời ngôi
mộ tập thể nói trên? Ông Thành không phải là người quản lý có thẩm quyền
của 200 di hài này; ông cũng chẳng là thân nhân của bất cứ tử sĩ nào nằm trong
nấm mộ trên; ông cũng chẳng phải là người có trách nhiệm đối với các tử sĩ
của QLVNCH (quốc gia VNCH đã không còn nữa). Vậy rõ ràng ông đang
nhận công tác “hợp thức hóa” việc dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH từ
Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa của VNCH vào Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An của
CSVN. Chính ông thú nhận “chính phủ Việt Nam không cho phép thì không
thể làm được bất cứ điều gì”. Đồng bào hải ngoại nghĩ thế nào về việc
làm thiếu trong sáng này, một việc làm đã được CS mưu tính, và sẽ gây ra rất
nhiều hệ lụy cho người Việt Tỵ Nạn CS chúng ta tại hải ngoại.
Thứ tám: Ông Thành
kêu gọi người Việt hải ngoại tiếp tay với ông trong việc “trùng tu Nghĩa
Trang Quân Đội Biên Hòa” (?). Chúng ta nên tự đặt câu hỏi “Hiện nay “ai
là chủ của khu đất này?” “Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa” là tài sản của
quốc gia VNCH. Công dân của VNCH chỉ có trách nhiệm, và có thể tu bổ 1
thứ là tài sản của VNCH, chứ không có trách nhiệm và cũng không có quyền tu bổ
1 thứ không phải là tài sản của mình. Lấy 1 thí dụ đơn giản như sau: bạn
có thể tu bổ nhà cửa, vườn tược của bạn, chứ bạn có quyền tu bổ nhà cửa hay
vườn của ông hàng xóm hay không? Ông hàng xóm nào của bạn mà lại tử tế
(hay ngu xuẩn) đến độ cho phép bạn “tùy ý tu bổ, sửa sang” nhà của ông ấy như
vậy? Vì thế công việc mà ông Thành muốn thực hiện không “chính danh”, và
vì không chính danh nên lời tuyên bố của ông “không thuận” tai người nghe.
Thứ chín: Ông Thành
nghĩ việc di dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH vào khuôn viên nghĩa trang
là “bảo vệ” di cốt của các chiến hữu. Điều này có chắc không? Chúng
ta đã chứng kiến biết bao vụ “quy hoạch” đất đai dưới chế độ CS, thực chất là
chiếm nhà, chiếm đất, chiếm ruộng vườn của người dân. Nạn nhân không chỉ
là những “ngụy quân, ngụy dân”, mà còn là “gia đình có công với cách mạng, là
bộ đội, là mẹ chiến sĩ”… Cả ngàn người trở thành dân oan phải nhọc nhằn đi
khiếu kiện nhiều năm với quốc hội CSVN, với chính quyền trung ương về các chiếm
dụng đất đai bất hợp lệ của các cán bộ địa phương. “Nghĩa Trang Quân Đội
Biên Hòa” của chúng ta nay đã được cải danh thành “Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện
Dĩ An”, tức tài sản của nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam , chịu sự
quản lý của nhà nước CSVN. Ai cấm VC, một ngày xấu trời nào đó, chúng quy
hoạch lại khu đất này, bán cho 1 công ty nào đó (vì nhu cầu phát triển của địa
phương chẳng hạn)? Đồng bào hải ngoại sẽ có trở thành “Việt Kiều oan”
phải đi khiếu kiện với nhà nước CS để chống việc di dời nghĩa trang không?
5- Việc làm của
ông NĐT gây ra những hệ lụy nào cho cộng đồng người Việt Tỵ Nạn CS tại hải
ngoại:
Thứ nhất: Khi muốn thực
hiện việc di dời ngôi mộ tập thể của 200 tử sĩ VNCH, ông phải “được sự cho phép
của VC”. Tất nhiên ông phải đi đi, về về, họp hành với chúng nhiều lần,
phải chờ đợi chúng xem xét, cân nhắc, quyết định… Một cựu thành viên của VAF
cho biết việc bốc dỡ 200 ngôi mộ này mới đầu được cấp phép, nhưng chỉ vài ngày
sau lại có quyết định hủy bỏ giấy phép; nay lại thấy ông Thành thông báo là thứ
trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn đã đồng ý cho VAF làm (?). Các cựu quân nhân
QLVNCH rất phẫn nộ khi sự việc này được bạch hóa. Họ cho việc phải “xin
phép” kẻ thù CSVN để “được di dời mộ phần các chiến hữu, đồng đội của họ tại
quê nhà” là một việc làm xúc phạm đến danh dự của người chiến sĩ QLVNCH. Người
chiến sĩ VNCH “vì dân mà chiến đấu”, và chấp nhận “vì nước mà hy sinh”.
6 chữ Tổ Quốc-Danh Dự-Trách Nhiệm, họ luôn khắc cốt ghi tâm. Họ đã chiến
đấu anh dũng để bảo vệ “tổ quốc” VNCH, hoàn thành “trách nhiệm” của 1 người
lính, bảo toàn “danh dự” của người chiến sĩ, của người công dân lúc quốc gia
gặp nguy biến. Vậy mà 38 năm sau, đồng đội của họ tính “đi đêm” với kẻ
thù, lạy lục kẻ thù chỉ để xin “một nơi an nghỉ” cho nắm xương tàn của họ hay
sao? Chúng ta hẳn không quên các chiến sĩ ngày xưa ngoài chiến trường còn
chấp nhận “da ngựa bọc thây”, người chiến sĩ ra đi là chấp nhận “không có ngày
trở về”. Các chiến sĩ của QLVNCH, vì lý tưởng bảo quốc, an dân, đã hy
sinh trên khắp 4 vùng chiến thuật; thân xác họ đã hòa lẫn trong lòng đất mẹ.
Họ cần chi một nấm mồ đẹp đẽ (?) trong khu nghĩa trang do kẻ thù quản lý.
Cải táng cho họ trong hoàn cảnh này chỉ làm tủi hổ thêm cho vong linh người quá
cố, và làm nhục các đồng đội của họ đang sống đời lưu vong khắp nơi trên thế
giới.
Chúng ta có thể
tiếp tay cho việc làm này của ông NĐT và hội VAF hay không? Ông cựu đại
tá Vũ Văn Lộc (nhà văn Giao Chỉ) trong 1 bài có viết đại ý “chúng ta đang được
phát biểu ý kiến, chỉ có người chết thì không nói được (nên không biết họ muốn
gì)?! Lý luận của ông thiếu tính thuyết phục. Ông và họ cùng chiến
đấu nhiều năm chống cùng một kẻ thù, cùng chung 1 lý tưởng; chẳng lẽ ông không
biết họ ước muốn điều gì hay sao? Họ sống, chiến đấu cho lý tưởng tự do
của miền Nam VN, ngã xuống trước họng súng của kẻ thù CS, và hy sinh cho lý tưởng
của họ. Là người hiểu biết nhiều về lịch sử NTQĐBH, lẽ ra ông phải tìm
cách “bảo vệ” danh dự cho họ, cố vấn cho đàn em làm những chuyện hợp lý, chứ có
đâu lại tiếp tay với đàn em làm những chuyện sai trái như hiện nay.
Thứ hai: Chúng ta thừa
biết VC chẳng bao giờ xóa bỏ mối hận đối với kẻ thù đã từng chiến đấu chống lại
chúng. Nay ông NĐT, một cựu tù nhân chính trị đang sống tại hải ngoại,
một cựu sĩ quan cấp tá của QLVNCH, một Tổng Hội Trưởng Tổng Hội HO tại Mỹ, chủ
tịch Hội VAF… lại “nhũn nhặn” bắt tay làm việc với kẻ thù đang thi hành
Nghị Quyết 36, cùng xuất hiện với chúng tại nhiều nơi. Còn hình ảnh nào
tốt hơn về việc “hòa hợp, hòa giải” giữa 2 kẻ cựu thù? Còn cách nào tốt
hơn để dẹp sự chống đối của các cộng đồng người Việt tại hải ngoại?
Chúng ta nên suy
nghĩ sâu xa hơn một chút để thấy việc hòa hợp, hòa giải này chỉ là giả tạo.
Có bao giờ VC thực tâm hòa giải với dân chúng miền Nam hay chưa? Sau
30-4-1975, người sống thì bị chúng đầy ải cho chết tại các vùng kinh tế mới,
tại các trại tù tập trung cải tạo; thương bệnh binh VNCH bị đuổi ra khỏi các
quân y viện, tử sĩ miền Nam bị đào mồ, xới mả (biết bao nhiêu nghĩa trang quân
đội ở miền Nam đã bị san thành bình địa để chúng lấy đất xây nhà máy, nhà ở…),
thậm chí đồng bào vượt biên bị chết trên biển cả được những người sống sót xây
tấm bia tưởng niệm tại các đảo ở Mã Lai, Nam Dương cũng bị chúng vận động chính
quyền địa phương đục phá… Nay bảo chúng ta tin ở chủ trương hòa giải dân
tộc của VC ư? Không hề có chuyện VC thực tâm hòa giải với nhân dân
miền Nam.
Ngày 17-2-2013,
một số người dân Hà Nội muốn đến đặt vòng hoa tưởng niệm các người lính của
quân đội VC chết trong cuộc chiến tranh biên giới với Tàu năm 1979 cũng bị nhà
cầm quyền cấm cản. Đến tháng 3, 2013, thứ trưởng VC Nguyễn Thanh Sơn lại
cùng 1 cựu thiếu tá VNCH đến thắp nhang tại đài tưởng niệm tử sĩ VNCH! Hai
hình ảnh tương phản, và nói lên rất nhiều điều khiến chúng ta phải suy nghĩ về
thiện chí “hòa giải” của Việt cộng đối với cựu thù của chúng.
Thứ ba:
Một trong các
phương cách VC “bình định” các cộng đồng Việt hải ngoại là gây chia rẽ, xào
xáo, đánh phá lẫn nhau trong cùng cộng đồng, hay thậm chí trong cùng một tổ
chức. Nơi nào tổ chức cộng đồng có lập trường quốc gia rõ rệt, chúng sẽ
hỗ trợ việc lập ra 1 tổ chức cộng đồng không có thái độ chính trị rõ ràng, chỉ
chú trọng đến công tác xã hội, văn hóa, giáo dục…hay thậm chí còn chịu làm
những việc có lợi cho chúng nữa. Đoàn thể nào chống cộng quyết liệt,
chúng tìm cách lập ra một đoàn thể khác mà chúng có thể lợi dụng được… Việc tạo
mầm mống chia rẽ trong khối người Việt quốc gia chống cộng này quả đã làm suy
yếu lực lượng của chúng ta không ít trong nhiều năm qua. Sự kiện ông NĐT
bắt tay với Việt cộng trong dự án “trùng tu NTQĐBH” (?) đang làm cộng đồng xào xáo,
người bênh, kẻ chống, cùng là người tỵ nạn CS nay chỉ trích, kết án lẫn nhau…
Kẻ thủ lợi trong việc này chính là kẻ thù của chúng ta, CSVN.
Thứ tư:
Tuy CSVN
đang nắm trọn quyền hành trong nước, chúng gặp không ít khó khăn trong việc đối
phó với các nhà tranh đấu đòi hỏi dân chủ và nhân quyền trong nước. Những
chiến sĩ dân chủ này rất cần sự hỗ trợ của người Việt hải ngoại, về vật chất
cũng như về tinh thần. Nay họ nhìn thấy chúng ta bỏ công sức, tiền bạc
đóng góp cho 1 công trình do VC đạo diễn, thử hỏi họ có còn tin vào sự tranh
đấu dân chủ hóa nước nhà, vào nỗ lực quang phục quê hương của chúng ta hay
không? Cộng tác với VC để làm công việc gọi là “trùng tu NTQĐBH” (?) vào
thời điểm này là một bước lùi lớn về mặt sách lược đối phó với kẻ thù chung của
dân tộc, làm nản lòng các lực lượng tranh đấu cho dân chủ trong nước. Cái
lợi nhỏ tức thời chúng ta thấy trước mắt không thể bù đắp được những tai hại
lớn lâu dài mà công việc này sẽ gây ra.
Thứ năm:
Tuy bị bắt
buộc buông súng sau ngày 30-4-1975, bị kẻ thù hỗn láo gọi là “kẻ thua cuộc”,
các chiến sĩ VNCH vẫn không đầu hàng kẻ thù CS. Họ tiếp tục tranh đấu
trên nhiều mặt trận khác: chính trị, văn hóa, giáo dục, văn nghệ, xã hội,
truyền thông… Họ còn phải tranh đấu chống kẻ nội thù ngay trong cộng đồng, thậm
chí ngay trong tổ chức đoàn thể của mình, những kẻ nhiều khi mang danh nghĩa
đồng hương, chiến hữu, nhưng không ngại phản bội chúng ta. Cuộc chiến còn
tiếp diễn thì chúng ta không thể hành xử như khi cuộc chiến đã thực sự chấm dứt
(cựu thù có thể bắt tay cùng nhau hàn gắn những vết thương chiến tranh, bên
thắng vực người thua đứng dậy trong tình đồng hương hay đồng loại). Cuộc
chiến còn tiếp diễn thì chúng ta dứt khoát không thể tiếp tay nuôi dưỡng kẻ
thù, không thể giúp chúng xóa bỏ tội ác với đồng bào, không thể giúp chúng
khoác bộ áo nhân đạo, mang bộ mặt nhân nghĩa giả dối…
Thứ sáu: Việc các
chiến sĩ trong quân đội VNCH hy sinh để bảo vệ tổ quốc, bảo vệ nếp sống tự do,
dân chủ cho nhân dân miền Nam là một hy sinh tối thượng. Chúng ta thương
yêu, kính trọng họ, và tổ quốc VNCH ghi ơn họ. Họ đã hy sinh thân mạng, gia
đình họ phải chịu thiệt thòi để cho bản thân chúng ta và con cháu chúng ta được
sống còn sau cuộc chiến, và có cơ hội xây dựng cuộc sống mới tại các nước tự
do. Tình cảm của chúng ta đối với họ hẳn là chân thật, đáng tin hơn tình
cảm của VC đối với kẻ thù chống lại chúng, tình cảm của “mèo khóc chuột” đầy
giả dối. Chúng ta không phải là những kẻ vô nhân đạo, thiếu lương tâm
khi chống đối việc làm của ông NĐT và hội VAF của ông ta trong dự án bốc
mộ tử sĩ VNCH vào khu nghĩa trang của VC, Nghĩa Trang Nhân Dân Huyện Dĩ An!
Kết luận, chúng
ta không thể tin tưởng CSVN trong bất cứ điều gì chúng làm, vì không bao giờ
chúng làm mà không có tính toán, không có ý trục lợi. Cố tổng thống
Nguyễn Văn Thiệu từng nhắc nhở chúng ta: “Đừng tin những gì Cộng sản nói, hãy
nhìn kỹ những gì Cộng sản làm”. CSVN là một tên đại bịp, chúng đánh lừa
tất cả mọi người, những người dám tranh đấu chống lại chúng, thậm chí chúng lừa
cả nhân dân, và đồng chí của chúng nữa. Chủ nghĩa Mác-Lê dạy người CS
“cứu cánh biện minh cho phương tiện”, nên phương tiện nào đối với CS cũng đều
tốt miễn giúp họ đạt mục đích. Phương cách hành động của CS có thể thay
đổi theo từng giai đoạn, nhưng mục tiêu của họ thì không. Là nạn nhân của
CS trong nhiều thập kỷ, bị CS lừa bịp nhiều phen, chúng ta cần hết sức thận
trọng.
Việc hậu sự cho
tử sĩ VNCH, lo cho họ được mồ yên, mả đẹp có nơi an nghỉ bình yên là “trách
nhiệm nặng nề” của chúng ta đối với họ, chứ không phải là một việc làm “nhân
đạo”, một công tác “từ thiện”. Trách nhiệm này chúng ta chưa thực hiện
được vào thời điểm này,
vì kẻ thù còn thống trị đất nước, di hài của tử sĩ VNCH
còn nằm trong tay giặc, và chúng ta vẫn còn đang sống đời lưu vong khắp nơi
trên thế giới. Chúng ta sẽ hoàn thành trách nhiệm này đối với đồng đội,
chiến hữu của chúng ta khi hoàn cảnh thuận lợi hơn, khi mọi việc được “danh
chánh”, và nhất là khi “danh dự” người tử sĩ VNCH không bị lợi dụng cho
mưu đồ bất chánh của kẻ thù Việt cộng/cộng sản.
JOHN KERRY IN VIETNAMESE COMMANDOS HEARING
JOHN KERRY IN VIETNAMESE COMMANDOS HEARING
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
"Saigonaises" Du khách ngoại quốc và dân "Saigonaises" còn gọi là Sài Gòn
Du khách ngoại quốc và dân "Saigonaises" còn gọi là Sài Gòn thay vì thành phố Hồ chí Minh. 1 Vì sao? Tro...
-
CÁI NÓN SẮT CỦA NGƯỜI LÍNH VNCH Đọc Một Đoản Văn Cái Nón Sắt của Người lính Việt Nam Cộng Hòa. htt...
-
Đánh Vần Tiếng Việt - Trước và sau 1975 Đánh Vần Tiếng Việt - Trước và sau 1975 Đánh Vần Tiếng Việt - Trước và...
-
Nền của nền 1 https://cdn.shopify.com/s/files/1/0020/6123/8339/products/2073519521859_1200x.jpg?v=1552370985 https://cdn.shopif...
No comments:
Post a Comment