Saturday, February 2, 2019

=================================================

 

Code Âm và Chữ

Âm và Chữ

Tiếng Việt: Âm và Chữ

 




Tiếng Việt:
Âm và Chữ

Học trò ở Việt Nam ngày nay có lối phát âm lạ lùng. Có thể nói như vậy vì đang phổ biến một kiểu phát âm kỳ lạ nhan nhản trên ra-đi-ô, Ti Vi, và đầy ngoài đường hay trong trường học... Các nhân vật trong chương trình và chính các em phát thanh viên của các chương trình thiếu nhi trên ra-điô hay truyền hình (thường ở tuổi học sinh Cấp Hai và Ba (Tiểu Học và Trung Học) đang luôn luôn sửa âm [a] thành âm [e] mặc dù rõ ràng các em không nói giọng Quảng.

Thực ra cái âm [e] này của các em không hoàn toàn giống với âm của chữ “e”, nhưng nó cũng hoàn toàn không phải là [a]. Các em nói “chào các bạn” nghe cứ như “chèo kéc beẹng”. Người nghe có cảm tường là các em nói mà không mở miệng (có lẽ do các em mặc cảm hàm răng mình xấu quá hay lưỡi mình... màu vàng chăng?), thành ra âm [a] rộng lại biến thành âm hẹp [e]. Và những khán thính giả có kinh nghiệm về phiên âm quốc tế thì liên tưởng đến ký hiệu “æ” thường dùng để phiên âm chữ “a” trong tiếng Anh, hay liên tưởng đến việc tổ tiên người Mỹ cũng đã từng làm là bẻ miệng đọc [a] thành [e] trong các chữ như: “bath, glass, class, can’t” chẳng hạn.


Chuyện này có từ cả chục năm nay mà không thấy ai lên tiếng hay có biện pháp gì để cải sửa thì những nhà giáo “ưu tú”, nhà ngôn ngữ “hết lòng vì thế hệ trẻ”, và các giáo sư “ngữ âm học” Việt Nam quả tình chỉ biết làm việc trên giấy tờ hay trên máy điện toán (nói theo kiểu “cách mạng” là “làm việc quan liêu”), chỉ biết đợi đến khi cả xã hội hình thành một cách phát âm sai thì lại mày mò tìm cách giải thích rồi lại sáng tạo ra quy tắc này nọ, chẳng hạn trường hợp này sẽ được giải thích là do “âm vị” của “a” khi đi trước các phụ âm nào đó thì hóa thành “e” hay [æ] gì đó rồi bảo đó là quy luật cách phát âm của người Việt. Rồi những người lập trình điện toán (computer programmer) sẽ đòi sửa tất cả chữ “a” thành chữ “e” cho tiện việc “số hóa” gì đó. Cuối cùng hóa ra tiền nhân sai khi viết chữ “a” trong từ “các”, “bạn”...

A. Đặc điểm của chữ Việt và các quy ước về âm của chúng:

Phần 1: Nguyên âm

Cách nay 50 năm (năm 1957) giáo sư Lê Ngọc Trụ đã định được vị trí âm trong miệng với bảng sau.

 

Trước

Giữa

Sau

   Hẹp

i/y

ư

u

   Trung

ê

ơ     â

ô

   Rộng

e

ă     a

o

 

Chú thích:

  • Trước, Giữa, Sau là ba vị trí cao nhất của lưỡi khi phát âm.
  • Hẹp, Trung, Rộng hoặc Hẹp Vừa, Rộng Vừa là độ rộng của khoang miệng khi phát âm.

(Với âm sau thì hình môi sẽ tròn hơn trong khi với âm trước thì hình môi bẹt. Khoang miệng càng rộng thì môi sẽ mở càng nhiều. Hình môi lệ thuộc vào âm chứ không phải dùng môi để tạo âm, nên không cần xét.)

So với bảng của nữ giáo sư Han, người Mỹ gốc Hàn, lập năm 1966 sau khi nghiên cứu âm tiếng Việt bằng các phương tiện hiện đại (lúc đó), trích từ Wikipedia:

 

Trước

Giữa

Sau

Hẹp

i/y

ư

u

Hẹp vừa

ê

ơ

ô

Rộng vừa

e

â

o

Rộng

ă     a

 

Vài ghi chú trong trang web Wikipedia nói trên tỏ ra những nhận định của giáo sư Lê Ngọc Trụ trước giáo sư Han 9 năm đã tỏ ra đúng đắn. Đó là:



  • Ông không cần phân biệt hình môi ở những âm có cùng vị trí lưỡi và độ rộng vòm miệng vì ở mỗi vị trí với mỗi độ rộng nhất định thì tiếng Việt chỉ có một kiểu môi thôi. Thế nên bảng của ông chỉ có 3 cột, còn bảng vị trí âm của IPA có đến 6 cột (vì phải phân biệt âm tròn và âm không tròn môi). Trang Wikipedia viết (lược dịch): “Tất cả các nguyên âm đều không phải âm tròn ngoại trừ 3 nguyên âm ở vị trí sau (là tròn): u, ô, o.”
  • Nhận định khác của Lê Ngọc Trụ là “ă là a ngắn và â là ơ ngắn” cũng được trang web này viết như sau:

    “â và ă được phát âm ngắn – ngắn hơn các nguyên âm khác


    • “ă với a: hai nguyên âm a ngắn (ă) và a dài (a) có âm vị khác nhau, phân biệt chỉ ở độ dài mà thôi (chứ không phải ở chất âm).

    • “â với ơ: Giáo sư Han (năm 1966) nêu nhận xét rằng â và ơ khác nhau cả về độ dài lẫn độ cao của lưỡi, nhưng sự khác biệt về độ dài có lẽ là sự phân biệt là chính yếu.”

Nếu bảo ơ ngắn là â (không phân biệt độ cao lưỡi) thì hệ thống nguyên âm của tiếng Việt rút lại chỉ có 9 kiểu phân biệt rạch ròi, không thể lẫn lộn âm này với âm kia.

 

Trước

Giữa

Sau

Hẹp

i/y

ư

u

Hơi hẹp

ê

ơ       â

ô

Hơi rộng

e

o

Rộng

ă     a

 

Tức là chỉ có chín kiểu vị trí âm, thêm yếu tố gắt vào thì được hai âm nữa là ă và â.


Xét bảng vị trí nguyên âm của IPA dưới đây với 28 âm tất cả (màu đỏ là âm Việt, viết lại thành chữ), thì khả năng phân biệt 9 nguyên âm Việt là quá dễ. Có thể nói “độ phân giải” của tiếng Việt rất thấp, tức là rất dễ giải quyết, không hề cần phải tinh tế chính xác cao. Thế mà ngày nay đa số dân ta vẫn không làm được! Mà ngày trước nếu cha ông ta không làm được thì tại sao những người tạo ra chữ quốc ngữ lại thấy có khác biệt mà ghi sự khác biệt đó ra. Vậy có thể nói sự đọc trại âm ở những người có học chỉ thể hiện một lối sống lười biếng. Ngày càng có nhiều âm đọc trại chứng tỏ dân ta ngày càng lười biếng. Cứ cái đà này, mai kia chỉ còn có một nguyên âm “ơ” thôi. Vậy nên không được nại bất cứ lý do gì mà lơ đi và chấp nhận cách phát âm sai trong môi trường học thuật rồi bảo rằng đó là cách phát âm địa phương.




Một khi phát âm “rượu” thành “riệu” hay “rựu” hay “rụ” thì phải bảo là các cách phát âm này sai chứ không thể xuê xoa bảo rằng đó là đặc trưng phát âm của từng vùng. Trong thực tế tiếng “rượu” là một tiếng có thể phát âm được đúng với phiên âm của nó là [rượu] hay gì gì đó mà IPA ghi ra. Tương tự, “cừu” không thể được phát âm thành “kìu” hay “cù”; “thầy” không thể đọc thành “thày” hay “cằm” thành “cầm” hoặc “càm”, “ướp” thành “ớp”. Mặc dù vẫn biết khi nói một câu mà phát âm sai vài từ thì người nghe vẫn hiểu đúng ý cả câu. Nhưng việc luyện tập để có được cách phát âm đúng không khó, và một khi đã phát âm đúng được thì vấn đề chính tả sẽ trở nên dễ dàng.


B. Nhận xét và phương pháp sửa chữa


  • Phát âm phân biệt được chín âm căn bản vẫn là tương đối khó với một số người. Một số địa phương người ta phát âm lẫn lộn những âm tương cận (có vị trí kế nhau trong biểu đồ trên). Thí dụ lẫn lộn giữa o và ô của người Nam, “con cóc” nói thành “côông cốc”. Ngày nay lại có khuynh hướng bẻ âm [a] thành âm [e], “các bạn” nói thành “kéc bẹng” như đã đề cập. (Có lẽ để bắt chước giọng Mỹ cho nó sang chăng. Người Mỹ nói “glass” thành [gles], “can’t” thành [kent]...) Cũng vì [a] và [e]  liền nhau trong biểu đồ. Người Bắc không thể nói được “ưu” do họ đã sửa âm [ư] là âm giữa thành âm trước hóa ra: “cừu” nói thành “kìu”, “rượu” thành “riệu”. “ă” và “â” cũng hay bị lẫn lộn: “cái cằm” bị nói thành “cái cầm”, thậm chí thành “cái càm”. Hai âm này cùng là âm giữa nhưng có độ rộng khác nhau.

Về phương pháp đọc đúng âm, dễ nhất là yêu cầu người học phát âm lần lượt các cặp âm hay lẫn lộn, trong khi cố phân biệt chúng với nhau:


Đối với nguyên âm đơn:


  • O – Ô: “cô co cổ”, “ cái rổ rỏ nước”, “bố bó tay”...

  • A – E: “nón cát-két”, “cái bát bể nát bét”, “hát chứ đừng hét”, “đi len trong đám lan”... vân vân.

Việc nghĩ ra các ví dụ để thực hành tương đối dễ, bất kỳ giáo viên nào cũng có thể làm được và ra bài tập phát âm cho học sinh của mình tùy theo đặc thù của mỗi lớp. Với những người không có điều kiện đến lớp cũng có thể tự rèn cách phát âm của mình bằng cách áp dụng phương pháp này. Trong khi luyện tập thanh nhạc, ca sĩ cũng luôn phải xướng các âm nguyên của ngôn ngữ mình để khi hát mới “tròn vành rõ chữ”. (Có điều buồn cười là đa số ca sĩ Việt Nam lại luyện toàn những âm của tiếng Ý, họ chỉ tập có 5 âm: “i, o, a, ô, u”, có khi thêm âm “ê”. Thế nên ngày nay thiếu niên mê ca nhạc Việt Nam cũng chỉ thích dùng có sáu nguyên âm thôi??)

Đối với nguyên âm kép:


  • Vần “au” thường bị người Nam nói thành “ao” không phải do “o” và “u” kế nhau mà thực ra họ đã đọc đúng phiên âm: hãy để ý cách đọc tên nhạc sĩ “Strauss”, nếu phiên qua chữ Việt hiện tại thì phải là “straos”. Ghi âm [au] bằng “ao” là một nhầm lẫn của tổ tiên ta: “lao xao mặt nước ao” đúng ra đã phải được ghi là “lau xau mặt nước au”. Còn “cây cau sau hè” lẽ ra phải viết là “cây cău său hè” mới đúng. Tức là tiếng Việt hoàn toàn không có vần “ao”. Nhưng một khi đã qui ước thành cách viết hiện nay rồi thì lỗi phát âm của người Nam trong vần “au” là do họ đã không đọc nhanh, gắt âm [a] của vần này.

  • Vần “ay” bị đọc thành “ai”: đây cũng là vấn đề về âm gắt. “a” của “ay” chính ra là “ă” tức là a ngắn.

  • Vần “ưu” bị đọc thành “u”: âm “ư” bị gắt quá, mất luôn. Và “ưu” bị đọc thành “iu”: do biến âm giữa “ư” thành âm ngoài “i”. Để giải quyết cần đọc chậm lại, nối từng âm vào với nhau.

Nói chung các lỗi phát âm kép chỉ có thể sửa bằng cách cho phát âm từ từ từng âm của vần. Không bao giờ nên đọc vần mẫu và cho lặp lại. Dù người đọc mẫu có chính xác đến đâu đi nữa thì người học cũng chỉ nghe được theo cái tai đã sai của họ thôi. Nó cũng giống như việc một ca sĩ cải lương, không luyện xướng âm tân nhạc mà khi nghe một bài hát tây phương thích quá đòi hát theo vậy. Cung điệu tây phương sẽ biến mất, chỉ còn những cao độ lơ lớ mà thôi.


Âm gắt

“Cằm” đọc thành “càm” cũng cùng nguyên nhân không gắt đủ. Mới đây tôi cũng nghe một em sinh viên Việt hải ngoại đọc “vun đắp” thành “vun đáp” cũng vì em không biết cách làm gắt âm “ă”. Cũng có khi làm gắt sai thì “cằm” lại hóa thành “cầm”, miệng không rộng đủ, biến ă thành â dù cho đã gắt đủ và giữ đúng vị trí lưỡi là âm giữa.

Muốn sửa chỉ cần đọc liên tiếp các âm gắt cùng phụ âm cuối, như “Ân ăn gian”, “Lân lăn lộn”, “Thất thắt nơ”, “nhạc réo rắt rất hay”, “thần thằn lằn”... Hoặc đơn giản hơn chỉ cần tập “áp, ắp, ấp”, “an, ăn, ân”, “ác, ắc, ấc”...


Phần 2: Phụ Âm

Phụ âm đầu

Lỗi phát âm phụ âm không quan trọng trong tiếng Việt vì dấu giọng và nguyên âm đã đảm trách gần hết việc tạo nghĩa cho một chữ. Hơn nữa, khi nói hai chữ một lúc thì dù phụ âm có sai tới mức nào đi nữa người nghe cũng vẫn nhận ra đúng ý người nói. Đó là trong thực tế đàm thoại thông thường, nhưng trong môi trường học tập khoa bảng, người ta bảo rằng phát âm lẫn lộn phụ âm là nói ngọng, “Ngọng níu ngọng no”.


(Còn tiếp ...>



 

 




Phần 2: Phụ Âm

Phụ âm đầu

Lỗi phát âm phụ âm không quan trọng trong tiếng Việt vì dấu giọng và nguyên âm đã đảm trách gần hết việc tạo nghĩa cho một chữ. Hơn nữa, khi nói hai chữ một lúc thì dù phụ âm có sai tới mức nào đi nữa người nghe cũng vẫn nhận ra đúng ý người nói. Đó là trong thực tế đàm thoại thông thường, nhưng trong môi trường học tập khoa bảng, người ta bảo rằng phát âm lẫn lộn phụ âm là nói ngọng, “Ngọng níu ngọng no”.


Sau năm 1975, người miền Nam nào cũng phải bật cười khi nghe người miền Bắc ào ạt “tiến về Sài Gòn” và “lói lăng” “giất” ngộ nghĩnh. Hầu như tất cả, tất cả người Bắc đó đều “nẫn nộn” “nờ thấp” (n) với “nờ cao” (l), tất cả âm [r] bị biến thành [z], cả 2 chữ “d” và “gi” cũng đều đọc bằng [z]. Người miền Nam không chỉ bật cười thôi, cái cười này là cái cười ngô nghê “chẳng hiểu gì sất” một khi nghe người Bắc “lỏi”, vì họ “lỏi” sai cả “dẩu giong”. Mà như đã biết, dấu giọng là yếu tố quan trọng bậc nhất trong ngôn ngữ Việt. Thế nên người Nam ngớ người ra không hiểu là phải.


Dần dần, cái văn minh của Sài Gòn đã làm cho những người “đi giải phóng” họ phải học theo và phần nào đã tự sửa được những cách phát âm sai của mình. Việc này đúng với qui luật lịch sử về đồng hóa: khi chinh phục được một dân tộc có văn hóa cao hơn mình, chính kẻ đi chinh phục mới là kẻ sẽ bị đồng hóa.


Nói chung, đến nay việc phân biệt phụ âm của người Việt ta là khá chính xác, ngoại trừ một số cặp hay lẫn lộn sau.


  • |b| và |p|: gần như không có từ bắt đầu bằng “p” nên đa số người Việt phát âm |p| thành |b| (cùng là âm môi môi) tuy chỉ có vài từ mang âm |p| như số pi, Pi-ta-go, Sa-pa, cục pin... Âm |p| thực ra chỉ là âm cứng của |b| nên vẫn có thể tập phát âm đúng được, làm giàu thêm cho tiếng Việt.

  • Chữ phụ âm kép “tr” thường được phát âm thành [ts] là âm của “ch” và đây là điều không thể chấp nhận. Một số người khác lại đọc thành [tS ] của tiếng Anh, điều này cũng chấp nhận được theo nguyên tắc “có phân biệt là đủ”.

  • Chữ “v” được người Nam phát âm bằng môi-môi, trong khi người Bắc dùng răng-môi. Đây đích thực là địa phương tính của âm và hoàn toàn chấp nhận được. Nhưng một khi đọc “v” thành [j], không dùng tới môi nữa, chữ “về” nói thành [jề] chẳng hạn, là sai, vì đây là âm của chữ “dề”. Những người Nam thời cựu trào luôn có cách phát âm rất đúng là [bjề]. Không hiểu sao lối đọc này ngày nay không còn thấy nữa. Nếu người miền Nam nay không thích cách phát âm cũ của ông bà nữa thì có thể đọc bằng răng-môi (răng của hàm trên và môi của hàm dưới) như người Bắc chứ đừng dung dị đọc giống âm của chữ “d”.

  • Tương tự như trên và cũng là địa phương tính, âm [f] được người miền Nam phát bằng môi-môi (là cách phát âm [p]), tuy môi không khép chặt vì còn phải thổi gió (gió là âm của [h]). Thế nên tiền nhân mới ký hiệu bằng “ph”. (Điều này góp thêm phần vào giả thiết chữ quốc ngữ được tạo dựng đầu tiên ở miền Nam.) Cũng giống trường hợp “v”, người miền Bắc đọc trúng âm [f] bằng răng-môi i hệt cách phát âm của các dân tộc Âu châu, do thế nên xưa nay đã có nhiều người đòi đưa âm [f] này về với ký hiệu hiện đại của nó là “f”, nhưng không được. Cách viết thuần “ph” đã trở thành đặc trưng của chữ Việt. Có thể do người Việt quá tôn trọng các giá trị truyền thống, chỉ chấp nhận cải cách nếu cái cũ thực sự có hại hoặc hoàn toàn không đúng, mà “ph” thì vẫn tương thích với cộng đồng la-tinh, ví dụ “phone, phantom, phases, phenomena...”

Hai trường hợp răng-môi biến thành môi-môi ở Nam Bộ đã làm vài người giải thích rằng do người miền Nam thường mất răng cửa nên đã phải thay răng bằng môi. Và khi học nói với người móm dĩ nhiên con trẻ sẽ không dùng tới răng.

  • Có sách nói “d” và “gi” là tuyệt đối bằng nhau, thậm chí bằng cả “r” (ở miền Bắc) và cùng đọc là [z]. Nếu thực vậy thì rõ ràng về mặt luận lý không cần phải tạo ra đến ba chữ như vậy. Nhất là phải chịu cái nguy hiểm khi “d” Việt lại có cách phát âm lỏi ra khỏi hệ thống la-tinh. Cứ để “d” mang âm “đ” rồi “gi” thay luôn cho nó có phải tiện hơn không? Càng khỏi phải mất công lấy một ký tự cổ của la-tinh là chữ eth (D) làm âm [đ]. Các cụ người Bắc có học luôn luôn uốn lưỡi hơn một chút khi đọc “gi” (thành [Z]) và khi đọc “d” thì thẳng lưỡi (thành [z]). Còn các cụ người Nam thì đọc “d” bằng âm [j] và “gi” bằng âm [z]. Dù ở đâu thì hai chữ này đều được đọc phân biệt. Còn trong dân gian, những người ít học thường có thói quen rút bớt, làm nhẹ, hay đơn giản hóa vấn đề, họ đánh đồng hai âm này là chuyện “bình dân học vụ” của họ, không thể vin vào số đông sai để bảo rằng cái sai đó đúng.

  • “l” và “n”:
  • “Chiếc xe nam neo nên nề, nật.” Do lưỡi đã cong không đủ, có thể do lưỡi cứng quá hoặc ngắn quá. Cũng có thể do việc đơn giản hóa hoạt động của lưỡi. Tuy nhiên không thấy các dân tộc tây phương mắc lỗi này, tức là do di truyền, lưỡi người Việt có khuyết tật?
  • “Cái lày la lá cái kia”: theo cách giải thích trên thì lại do lưỡi dài quá hoặc mềm oặt. Và chắc cũng do di truyền khuyết tật của lưỡi, các Hoa kiều ở Chợ Lớn luôn mắc lỗi phát âm này, thậm chí họ còn lộn âm [đ] thành âm [l], thế nên mới có giai thoại “cho ngộ lái”. Cũng cần biết thêm rằng [n] và [đ] của tiếng Việt được phát ra bằng hoạt động hất vào của lưỡi. Đây là một đặc thù của tiếng Việt nên Hoa kiều không học được cũng phải.

Hai trường hợp trên thì còn có thể sửa chữa được bằng luyện tập công phu, cho người học đọc phân biệt từng cặp.

    • Nhưng trường hợp “Nẫn nộn cái lày thành cái lọ” thì là một khủng hoảng không thể giải thích được và cũng vô phương sửa chữa. Kiểu sai này làm người nghe hoàn toàn không hiểu. Tôi đã từng làm việc cho một người chủ có kiểu phát âm này. Anh ta biết khuyết điểm của mình, đã cố sửa và có tiến bộ tuy rất chậm. Nhưng thực ra, trong mỗi câu nói anh ta chỉ sai theo một kiểu. Cái ví dụ ở đầu đoạn này là một ví dụ tiếu lâm mang tính áp đặt mà thôi.

    • “Giưng mà”, “ở già” (nhưng mà, ở nhà). Cách phát âm địa phương, gặp ở Huế và cả một số vùng ở miền Bắc. Âm [nh] được đọc thành [gi].

    Có người đã dùng hiện tượng này để giải thích chữ “Giời” chẳng qua là chữ “Nhời” mà chữ “Nhời” lại là trại âm của chữ “Lời”, cho nên “Đức Chúa Lời (Word)” biến thành “Đức Chúa Nhời” rồi thành “Đức Chúa Giời”. Nhưng có thực câu than “Ối giời ôi” chỉ xuất hiện sau khi có quốc ngữ và sau khi đạo Công Giáo đã được truyền đến thôn quê miền Bắc? Cũng khó xác định vì trước chữ quốc ngữ ta chỉ có chữ nôm mà chữ “trời” nôm viết bằng chữ “thiên” ở trên để lấy nghĩa và chữ “viết” ở dưới để lấy âm, chữ “viết” có nghĩa Việt là “lời”, vậy suy ra ngày xưa cha ông ta gọi trời là “lời” thực sao, hay các cụ nói “giời nói” chứ không phải “lời nói”? Và giải thích lại, chữ “viết” có nghĩa Việt là “giời” (lời) nên cái chữ nôm có “thiên” ở trên và “viết” ở dưới sẽ đọc là “giời”. Và ngày đó không có tiếng “trời”. Vậy phiên âm câu đầu của “Chinh Phụ Ngâm” là “Thủa trời đất nổi cơn gió bụi” là sai, phải phiên là “Thủa giời đất nổi con gió bụi”... Lại nữa, trong bản Kiều nôm “trăm năm trong cõi...” có chữ “trăm” nôm viết bằng “bách” ở trên và “lâm” (lấy âm) ở dưới. Suy ra ngày xưa các cụ nói “trăm” là “lăm”. Hay là quả thật có liên hệ giữa “tr” với “l”?

    • Không biết “tr” có liên hệ gì về âm với “l” không, chỉ biết “tr” đã bị ngọng thành một âm rất giống âm của chữ “t” và câu pha tiếng “con tâu tắng nằm ở gốc cây te tụi, nó tòn tùng tục như cái tống teo” đã trở nên nổi tiếng cách nay nửa thế kỷ.

    • Câu pha tiếng trên tuy nổi tiếng nhưng hiện tại lại không phổ thông bằng câu “con cá gô ở trong cái gổ, nó kêu gột gột.” Đây là hiện tượng ngọng âm [r] thành âm [g] ở một số vùng Nam bộ. Đối với thanh niên hiện nay thì kiểu ngọng này dễ thương và đa số đã tập để có được cách nói ngọng dễ thương này. Họ đem cả vào trong trường đại học và thậm chí còn giảng dạy bằng cái kiểu ngọng này nữa. Mai kia các nhà ngữ âm học Việt Nam sẽ đòi sửa “run rẩy” thành “gun gẩy”, và sẽ có “Việt Nam là một con gồng châu Á không thua kém Kô-ghia”, “viện Găng Hàm Mặt”, bài dân ca “Gu Con Nam Bộ”, nước cộng hòa “An-giê-ghi” vân vân...

    • Nói vậy chứ hiện nay chưa thấy ai dám viết như vậy, kể cả trong các web-log (blog). Khi lướt qua các blog của thanh niên Việt Nam, ta chỉ thấy rặt các chữ “w” thay cho “qu”. Chắc là thanh niên ta bây giờ xác tín rằng chữ “nhà quê” phải đọc là [nhà wê] mà không biết rằng mình đang tự “nhà-quê-hóa”.[1] Dù đây chỉ là một cách biểu hiện tâm lý phản kháng của giới trẻ, cũng nên cẩn thận kẻo có ngày mọi người đều sai thì cái đúng sẽ bị đào thải. Nó sẽ không khởi đi từ các chữ “w” trong blog mà bắt đầu từ quan niệm phát âm tiếng Việt của con em chúng ta. Hiển nhiên chúng không cho rằng phát âm rõ ràng là một biểu hiện của văn minh cao cấp.

    • “s” và “x”: “s” là một âm đục, gần giống [S], khi phát âm lưỡi cong hơn âm của “x”. Người miền Nam phân biệt hai âm này rất rõ còn người miền Bắc không phân biệt hai âm này.

    Phụ âm cuối

    Người miền Nam hay bị phê bình là nói không đúng phụ âm cuối. Tuy nhiên, nếu xét trên quan điểm phát âm đúng là phát âm phân biệt thì không có nhiều lỗi phát âm của người miền Nam. Có một số lỗi điển hình sau:


    • “t” biến thành “c” hay “ch”: “sát” thành “sác”, “nhứt” thành “nhức”... Nhưng trong chữ “ít”, họ vẫn đọc đúng phụ âm cuối “t”, cái khác biệt là họ làm âm “i” trở nên quá ngắn, chứ không đọc thành “ích”.

    • “n” biến thành “ng”: Người miền Nam đọc tiếng “anh” là [a-nh] trong khi người Bắc đọc là [AN] trong đó [A] hơi gắt: về điểm này, đã xuất hiện một âm không ký hiệu trong chữ Việt, âm [A], tuy nhiên chỉ ngoại lệ ở vần “anh” và vần “ach” mà thôi. Không có trường hợp đọc khác nên ký hiệu vẫn dùng được: dù đọc [a-nh] hay [AN] người nghe cũng hiểu một nghĩa “anh”

    Tuy nhiên, về mặt hiệu quả của ngôn ngữ, không nhất thiết phải phát đúng âm mà điều quan trọng là sự phân biệt rạch ròi giữa các âm. Nếu “Ôi thôi! Tôi toi rồi” nói thành “Oi thoi! Toi toi ròi” hay “Ôi thôi! Tôi tôi rồi” thì quả thật không chịu được. Hay “anh An ăn cơm” nói thành “an An an cơm”, “chú chim Khướu khiếu nại với ông Bồ Nông” nói thành “chú chim Khiếu khiếu nại...” vân vân...

    HỒNG ĐỨC

    23/11/2007
    California, USA



    [1] Cần phân biệt ý nghĩa chữ “nhà quê” ở đây. Ở đây nó mang nghĩa xấu, tuy rằng trong các trường hợp khác chữ “nhà quê” hay “thôn quê” luôn mang một ý nghĩa cao quí nào đó.





 

=========================================

 


1
Photo:


2
Photo:

 


3
Photo:

Photo:

Chân Dung Người Lính VNCH - Phi Công

 

 



Chân Dung Người Lính
Việt Nam Cộng Hòa





 photo Vietflag.gif

 photo T242_HH_BC_KQ_KhongQuan_175X175_VaiTheu_zpsxf5v6lau.png  photo image001_zpsqfqaqt90.gif  photo T242_HH_BC_KQ_KhongQuan_175X175_VaiTheu_zpsxf5v6lau.png

 photo sauchuyenbacphat_zpsl3ftman7.jpg



 

<div style="margin: 10px 20px 12px 0px; padding: 10px; float:left; width: 230px; border:4px double chocolate;border-radius:10px 10px 10px 10px; background-color: ivory; box-shadow:10px 10px 10px 0px wheat;text-align: justify; font-family:Cambria ;font-size: 22px;">
<p style="margin: 0pt 5pt 0pt;line-height:26px;" class="MsoNormal">
<br>
<font color="brown" size="5">
<b>Cả Marx lẫn Engels đều chủ trương cần tổ chức diệt chủng.</b>
</font>
<font color="brown" size="5">
Nạn diệt chủng chính trị hiện đại được bắt nguồn từ những người này.
</font>
</p>
<br><br>
</div>

 

float:right









<div style="margin: 10px 0px 8px 20px; padding: 15px; float: right; width: 230px; border:2px dotted chocolate;border-radius:10px 10px 10px 10px; background-color: oldlace; box-shadow:10px 10px 10px 0px wheat;text-align: justify; font-family:Cambria ;font-size: 22px;">
<p style="margin: 0pt 5pt 0pt;line-height:26px;" class="MsoNormal">
<br>
<font color="brown" size="5">
<b>Cả Marx lẫn Engels đều chủ trương cần tổ chức diệt chủng.</b>
</font>
<font color="brown" size="5">
Nạn diệt chủng chính trị hiện đại được bắt nguồn từ những người này.
</font>
</p>
<br><br>
</div>

 

****************************

 



float:left


Cả Marx lẫn Engels đều chủ trương cần tổ chức diệt chủng. Nạn diệt chủng chính trị hiện đại được bắt nguồn từ những người này.





















<div style="margin: 10px 20px 12px 0px; padding: 10px; float:left; width: 230px; border:4px double chocolate;border-radius:10px 10px 10px 10px; background-color: ivory; box-shadow:10px 10px 10px 0px wheat;text-align: justify; font-family:Cambria ;font-size: 22px;">
<p style="margin: 0pt 5pt 0pt;line-height:26px;" class="MsoNormal">
<br>
<font color="brown" size="5">
<b>Cả Marx lẫn Engels đều chủ trương cần tổ chức diệt chủng.</b>
</font>
<font color="brown" size="5">
Nạn diệt chủng chính trị hiện đại được bắt nguồn từ những người này.
</font>
</p>
<br><br>
</div>

 

float:right


Cả Marx lẫn Engels đều chủ trương cần tổ chức diệt chủng. Nạn diệt chủng chính trị hiện đại được bắt nguồn từ những người này.























<div style="margin: 10px 0px 8px 20px; padding: 15px; float: right; width: 230px; border:2px dotted chocolate;border-radius:10px 10px 10px 10px; background-color: oldlace; box-shadow:10px 10px 10px 0px wheat;text-align: justify; font-family:Cambria ;font-size: 22px;">
<p style="margin: 0pt 5pt 0pt;line-height:26px;" class="MsoNormal">
<br>
<font color="brown" size="5">
<b>Cả Marx lẫn Engels đều chủ trương cần tổ chức diệt chủng.</b>
</font>
<font color="brown" size="5">
Nạn diệt chủng chính trị hiện đại được bắt nguồn từ những người này.
</font>
</p>
<br><br>
</div>

 

0000000000000000000000000000



float:left



























<div style="margin: 10px 20px 12px 0px; padding: 10px; float:left; width: 230px; border:4px double chocolate;border-radius:10px 10px 10px 10px; background-color: ivory; box-shadow:10px 10px 10px 0px wheat;text-align: justify; font-family:Cambria ;font-size: 22px;">
<p style="margin: 0pt 5pt 0pt;line-height:26px;" class="MsoNormal">
<br>
<font color="brown" size="5">
<b>Cả Marx lẫn Engels đều chủ trương cần tổ chức diệt chủng.</b>
</font>
<font color="brown" size="5">
Nạn diệt chủng chính trị hiện đại được bắt nguồn từ những người này.
</font>
</p>
<br><br>
</div>

 

float:right
























<div style="margin: 10px 0px 8px 20px; padding: 15px; float: right; width: 230px; border:2px dotted chocolate;border-radius:10px 10px 10px 10px; background-color: oldlace; box-shadow:10px 10px 10px 0px wheat;text-align: justify; font-family:Cambria ;font-size: 22px;">
<p style="margin: 0pt 5pt 0pt;line-height:26px;" class="MsoNormal">
<br>
<font color="brown" size="5">
<b>Cả Marx lẫn Engels đều chủ trương cần tổ chức diệt chủng.</b>
</font>
<font color="brown" size="5">
Nạn diệt chủng chính trị hiện đại được bắt nguồn từ những người này.
</font>
</p>
<br><br>
</div>


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

align left

Marx là cha đẻ của nạn diệt chủng chính trị hiện đại. Tôi không thấy một nhà tư tưởng châu Âu nào trước Marx và Engels công khai ủng hộ sự diệt chủng.

- Ô. George Watson

<table style="margin:auto 0pt auto 7.25pt;border-collapse: collapse;" align="left" border="0" bordercolor="lightgray" cellpadding="0" cellspacing="0" width="186">
<tbody>
<tr style="height: 44.8pt;">
<td style="background-color: transparent;" valign="top">
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
<font style=" text-align: justify; line-height: 18pt; font-weight: normal; font-style: normal; font-size: 14pt; color: chocolate; font-family: Cambria; background-color: transparent; margin: 8pt 0pt 0pt 0pt;">
Marx là cha đẻ của nạn diệt chủng chính trị hiện đại. Tôi không thấy một nhà tư tưởng châu Âu nào trước Marx và Engels công khai ủng hộ sự diệt chủng.
</font>
</p>
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
<font style=" text-align: justify; line-height: 9pt; font-weight: normal; font-style: normal; font-size: 14pt; color: brown; font-family: Cambria; background-color: transparent; margin: 0pt 6pt 0pt 0pt;">
<b>- Ô. George Watson</b>
</font>
</p>
</td></tr></tbody></table>

 

 

align right
****

Marx là cha đẻ của nạn diệt chủng chính trị hiện đại. Tôi không thấy một nhà tư tưởng châu Âu nào trước Marx và Engels công khai ủng hộ sự diệt chủng.

- Ô. George Watson

<table style="margin:auto 7.25pt auto 0pt;border-collapse: collapse;" align="right" border="0" bordercolor="lightgray" cellpadding="0" cellspacing="0" width="186">
<tbody>
<tr style="height: 44.8pt;">
<td style="background-color: transparent;" valign="top">
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
<font style=" text-align: justify; line-height: 18pt; font-weight: normal; font-style: normal; font-size: 14pt; color: chocolate; font-family: Cambria; background-color: transparent; margin: 8pt 0pt 0pt 0pt;">
Marx là cha đẻ của nạn diệt chủng chính trị hiện đại. Tôi không thấy một nhà tư tưởng châu Âu nào trước Marx và Engels công khai ủng hộ sự diệt chủng.
</font>
</p>
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
<font style=" text-align: justify; line-height: 9pt; font-weight: normal; font-style: normal; font-size: 14pt; color: brown; font-family: Cambria; background-color: transparent; margin: 0pt 6pt 0pt 0pt;">
<b>- Ô. George Watson</b>
</font>
</p>
</td></tr></tbody></table>

 

@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@

align left

Marx là cha đẻ của nạn diệt chủng chính trị hiện đại. Tôi không thấy một nhà tư tưởng châu Âu nào trước Marx và Engels công khai ủng hộ sự diệt chủng.

- Ô. George Watson















<table style="margin:auto 0pt auto 7.25pt;border-collapse: collapse;" align="left" border="0" bordercolor="lightgray" cellpadding="0" cellspacing="0" width="186">
<tbody>
<tr style="height: 44.8pt;">
<td style="background-color: transparent;" valign="top">
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
<font style=" text-align: justify; line-height: 18pt; font-weight: normal; font-style: normal; font-size: 14pt; color: chocolate; font-family: Cambria; background-color: transparent; margin: 8pt 0pt 0pt 0pt;">
Marx là cha đẻ của nạn diệt chủng chính trị hiện đại. Tôi không thấy một nhà tư tưởng châu Âu nào trước Marx và Engels công khai ủng hộ sự diệt chủng.
</font>
</p>
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
<font style=" text-align: justify; line-height: 9pt; font-weight: normal; font-style: normal; font-size: 14pt; color: brown; font-family: Cambria; background-color: transparent; margin: 0pt 6pt 0pt 0pt;">
<b>- Ô. George Watson</b>
</font>
</p>
</td></tr></tbody></table>
align right

Marx là cha đẻ của nạn diệt chủng chính trị hiện đại. Tôi không thấy một nhà tư tưởng châu Âu nào trước Marx và Engels công khai ủng hộ sự diệt chủng.

- Ô. George Watson














<table style="margin:auto 7.25pt auto 0pt;border-collapse: collapse;" align="right" border="0" bordercolor="lightgray" cellpadding="0" cellspacing="0" width="186">
<tbody>
<tr style="height: 44.8pt;">
<td style="background-color: transparent;" valign="top">
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
<font style=" text-align: justify; line-height: 18pt; font-weight: normal; font-style: normal; font-size: 14pt; color: chocolate; font-family: Cambria; background-color: transparent; margin: 8pt 0pt 0pt 0pt;">
Marx là cha đẻ của nạn diệt chủng chính trị hiện đại. Tôi không thấy một nhà tư tưởng châu Âu nào trước Marx và Engels công khai ủng hộ sự diệt chủng.
</font>
</p>
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
<font style=" text-align: justify; line-height: 9pt; font-weight: normal; font-style: normal; font-size: 14pt; color: brown; font-family: Cambria; background-color: transparent; margin: 0pt 6pt 0pt 0pt;">
<b>- Ô. George Watson</b>
</font>
</p>
</td></tr></tbody></table>


######################################

 



align left

Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
Photo courtesy of Perry Street Advisors.

<table style="margin: 5pt 10pt 0pt 0pt;" align="left" border="2" bordercolor="lightpink" cellpadding="0" cellspacing="8" width="10%">
<tbody>
<tr>
<td>
<img src="https://...jpg" height="320" width="350">
</td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: justify;color: chocolate;font-size: 14pt;font-style: italic;background-color: oldlace;">
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
<br>
<font style="font-size: 14pt; color: brown; font-family: Cambria;">
Photo courtesy of Perry Street Advisors.
</font>
</p>
</td></tr></tbody></table>


$$$$$$$$$$$$$$$$$$$$

align right

Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
Photo courtesy of Perry Street Advisors.

<table style="margin: 5pt 0pt 0pt 10pt;" align="right" border="2" bordercolor="lightpink" cellpadding="0" cellspacing="8" width="10%">
<tbody>
<tr>
<td>
<img src="https://canlearn.files.wordpress.com/2011/07/sv2-305.jpg">
</td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: justify;color: chocolate;font-size: 14pt;font-style: italic;background-color: oldlace;">
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
<br>
<font style="font-size: 14pt; color: brown; font-family: Cambria;">
Photo courtesy of Perry Street Advisors.
</font>
</p>
</td></tr></tbody></table>


------------------------



align left

Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
Photo courtesy of Perry Street Advisors.




























align right

Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
Photo courtesy of Perry Street Advisors.





























000000000000000000000000

 



align left

Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
Photo courtesy of Perry Street Advisors.




























<table style="margin: 5pt 10pt 0pt 0pt;"
align="left"
border="2" bordercolor="lightpink" cellpadding="0" cellspacing="8" width="10%">
<tbody>
<tr>
<td>
<img src=" " height="320" width="350">
</td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: justify;color: chocolate;font-size: 14pt;font-style: italic;background-color: oldlace;">
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
<br>
<font style="font-size: 14pt; color: brown; font-family: Cambria;">
Photo courtesy of Perry Street Advisors.
</font>
</p>
</td></tr></tbody></table>

 

align right

Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
Photo courtesy of Perry Street Advisors.





























<table style="margin: 5pt 0pt 0pt 10pt;" align="right" border="2" bordercolor="lightpink" cellpadding="0" cellspacing="8" width="10%">
<tbody>
<tr>
<td>
<img src="https://canlearn.files.wordpress.com/2011/07/sv2-305.jpg">
</td>
</tr>
<tr>
<td style="text-align: justify;color: chocolate;font-size: 14pt;font-style: italic;background-color: oldlace;">
<p style="TEXT-ALIGN:justify;MARGIN: 6pt 4pt 0pt;">
Hình ảnh tưởng niệm một nạn nhân tại khu rừng có mồ chôn tập thể nạn nhân của chủ trương diệt chủng ở Liên Xô cũ.
<br>
<font style="font-size: 14pt; color: brown; font-family: Cambria;">
Photo courtesy of Perry Street Advisors.
</font>
</p>
</td></tr></tbody></table>

 

Trực Thăng VNCH Đáng Lẽ Trở Thành ARVN/Air Cavalry


Năm 1964, là thời điểm chuẩn bị cho một cuộc leo thang chiến tranh tại Việt Nam với chìa khóa chính là ngụy tạo ra vụ “Tonkin Incident” để mở rộng đường Xa Lộ Harriman (đường mòn HCM) cho lính Bắc Việt vào cưỡng chiếm miền nam. Lúc nầy Secret Society muốn QLVNCH phải có Quân-Chủng Lữ Đoàn Không Kỵ (Air Cavalry) để cùng Mỹ với Sư Đoàn Air Cavalry 101 tiêu thụ 5.000 chiếc Hueys, (vì nhu cầu Thiếu Tá Nguyễn Huy Ánh sẽ là Lữ Đoàn Trưởng 1965 đầu tiên), nhưng việc đó không xảy ra vì ngân quỹ quá tốn kém.

https://i2.wp.com/www.vnafmamn.com/aircraft/UH1_VNAF27.jpg


Hoa-Kỳ khai thác được phương cách chống hỏa tiễn phòng không, bằng cách xử dụng hệ thống quang-tuyến Sensor/máy dò-tìm phát hiện vật lạ với một tốc độ gia tăng bắn tới phi-cơ và máy dò-tìm sẽ báo động ngay trong nón bay của phi công qua tín hiệu: SAM-SAM-SAM…
Lúc nghe được tín hiệu, phi-công chỉ cần nhào lộn hay đổi hướng thật gắt, là hỏa tiễn SA7 sẽ bị mất đà và trượt qua một bên.

Nếu không có lực lượng trực thăng, Pentagon sẽ coi nhẹ về VNAF, một quân chủng nhỏ chỉ cần tiêu xài các chiến cụ thặng dư như T-6, T-28, T-37, T-38 với thời gian huấn luyện và tập oanh kích các mục tiêu là vừa đủ để rơi rụng là vừa, nên không muốn họ phải hy sinh như những phi công ưu tú Không Quân, Hải Quân và Marine Mỹ; vì họ phải giải quyết thanh toán cho hết những món hàng giết người thặng dư còn tồn kho quá nhiều như F-100, RF-101, F-104, F-105, F-4, SkyHawk, Crusader, Corsair, Intruder... ào khoảng vài ngàn chiếc và theo dự trù bằng đáp số qua máy tính thì cũng gần 1.000 phi công trở thành POW với cái giá phải tiêu xài cho hết thứ quỷ nầy trong sách lược “Khổ nhục kế”. Còn trực thăng Hueys không thôi cũng 5.000 chiếc, Hoa Kỳ nhứt định không đem về Mỹ nếu có xuống Hàng Không Mẫu Hạm cũng đẩy xuống biển, dĩ nhiên, đoàn viên Air Cavalry và anh em trực thăng VNAF rán mà chống chọi với thần chết khi phải tiêu xài cho hết 5.000 chiếc. Những phi cơ dành cho anh em khu trục VNAF như T-6, T-28, T-37, T-38 cũng không nhiều lắm, chỉ để vừa đủ luyện tập Take Off and Landing, hoặc ra chiến trận với một số bom đạn khiêm nhường hạn chế cho thực tập và sẽ hư hại sau đó qua huấn luyện, hoặc hành quân là vừa đủ. Riêng các AD-6 phía Hà Nội xin được giảm bớt phân nửa hỏa lực vì sự chính xác đem cho họ quá nhiều thiệt hại, kết quả AD-6 chỉ mang theo sáu racks là sáu quả Bom mà thôi hay đình động là tốt nhứt. Thường khi Lê Đức Thọ đòi hỏi điều gì đều được Secret Society thỏa thuận ngay vì sợ Thọ không chịu tiếp tục cuộc chiến thì bể kế hoạch Eurasian.

https://i2.wp.com/www.vnafmamn.com/aircraft/UH1_VNAF1.jpg

Thật tình nghĩ vậy nhưng không phải vậy, chính cũng là do cá tinh Nguyễn Cao Kỳ bởi W. Colby chọn theo hai tiêu chuẩn của Secret Society dặn dò; trẻ tuổi tính tình hay bốc đồng và dám nói dám làm, hai điều nầy Kỳ đã chứng minh. Vì thế khi tướng Kỳ xin Mỹ cấp cho F-4 Panthom, F-105 Thunderchief, nhưng Old Crocodile (Harriman) thẳng thừng bác bỏ vì tính bốc đồng của Kỳ. Làm sao ngăn cản được Kỳ cho oanh tạc các đê điền, ụ-đập trên sông Hồng Hà? Phi công MIG/21 cần có cơ hội để tập luyện; làm sao có runways nguyên vẹn để Mig cất cánh tập Dog Fight với Mỹ, nhứt là bốn điểm Cargo depot quan trọng như dưới chân đèo Mụ Giạ, Ban Kai và Ban Raving, và Căn Cứ 611 để cưỡng chiếm miền nam chỉ cần một viên đại bác 20 ly là depot nầy sẽ trở thành xác pháo như chơi. Phi công Hoa Kỳ cho là vùng Sam enveloped, nếu lỡ bay ngang bị hỏa lực ở dưới ‘thọt lên’ cũng phải bỏ của chạy lấy người không được quyền trả đũa.

https://i0.wp.com/www.vnafmamn.com/aircraft/UH1_VNAF29.jpg

Vào chiến dịch Linebacker-1 (mùa Hè Đỏ Lửa 72) khi Mỹ rải mìn giải tỏa cho hết loại lỗi thời MK-52 vào tất cả các hải cảng Bắc Việt để tiêu xài cho hết thứ quỷ nầy, nếu VNAF có F-4, F-105 họ thả vào runways thì làm sao Mỹ vin vào cơ hội thả Mìn nầy mà bí mật để cho vận tải cơ AN-2 của Liên Xô đáp xuống thả các vật liệu điện tử, khoa học phòng không cho Hà Nội; Nếu di-chuyển bằng tàu hỏa thì Trung Cộng sẽ copy kỹ thuật là cái chắc! Chúng ta cũng thừa khả năng nhìn vị Tư Lệnh bốc đồng như thế nào, Kỳ đã thỉnh cầu Mỹ nhưng không được thỏa mãn là có lý do?


Cây cầu Hàm Rồng đã có biết bao nhiêu Phi Cơ bị bắn rơi nơi đó vì chỉ dùng bom nổ thường, mà không được Salvo, mỗi pass chỉ hai trái Bom GP mà thôi, thay vì chỉ cần bắn một trái hỏa tiễn Pul-Pulp vô tuyến điều khiển là xong chiếc cầu. Để rồi không biết bao nhiêu tù binh Mỹ phải bị bắn rơi.

Như cây cầu Hàm Rồng đã có biết bao nhiêu Phi Cơ bị bắn rơi nơi đó vì chỉ dùng bom nổ thường, mà không được Salvo, mỗi pass chỉ hai trái Bom GP mà thôi, thay vì chỉ cần bắn một trái hỏa tiễn Pul-Pulp vô tuyến điều khiển là xong chiếc cầu. Để rồi không biết bao nhiêu tù binh Mỹ phải bị bắn rơi, trong đó có Đại Sứ Peterson tại Việt Nam sau nầy (1995) và Thượng Nghị Sĩ John McCain… dĩ nhiên, quí vị nầy được Secret Society hậu tạ xứng đáng.

Để đổi lại, Hoa-Kỳ khai thác được phương cách chống hỏa tiễn phòng không, bằng cách xử dụng hệ thống quang-tuyến Sensor phát hiện vật lạ với một tốc độ gia tăng bắn tới Phi-cơ và máy dò-tìm sẽ báo động ngay trong nón bay của Phi Công qua tín hiệu SAM-SAM-SAM… Lúc nghe được tín hiệu, phi-công chỉ cần nhào lộn hay đổi hướng thật gắt, là hỏa tiễn SA7 sẽ bị mất đà và trượt qua một bên.

May 26, 2017

QUEENBEE-1


Nguồn: https://bienxua.wordpress.com/2017/05/26/truc-thang-dang-le-tro-thanh-arvnair-cavalry/

 

 

1
 photo
https://lh3.googleusercontent.com/3CFaHNtjJLEnE9RMpqwcdls7Hxg5JudhDRdqHKR8G6VpMoVRxF1Zsk6Me4q3RP1IfDzy-FKZy1uGPrhZ7iHuJdoS0i_UniAvZWa8=w239-h255-rw-no

https://youtu.be/RwFYqdC63Io

22
Cuộc Rút Quân Trên Đường Số 7 (17/3/1975) - Phạm Bá Hoa | Lam Sơn 719

 

https://youtu.be/RwFYqdC63Io I ngắn, Y dài

 

 
image


Trong những tranh luận về tiếng Việt, nhất là về chính tả, hẳn chúng ta đã được đọc nhiều bài viết về cách dùng hai chữ cái “ i “ và “ y “ trong nhiều năm qua.
 
Cuộc tranh luận này dường như còn lâu lắm mới đến hồi kết thúc.
 
Bài viết này không nhằm đưa ra một tranh luận mới, mà chỉ xin đưa ra một cái nhìn chung và những dữ kiện khách quan về vấn đề này.

Người viết bài đã sinh hoạt trong Ban Đại Diện các Trung Tâm Việt Ngữ Nam California từ tám năm nay với các Khóa Huấn Luyện và Tu Nghiệp Sư Phạm hằng năm vào mùa hè.
 
Trong Khóa HLTNSP năm 2003, nhân nói chung về những điểm vô lý trong chính tả tiếng Việt, chúng tôi cũng có đưa ra một số nhận xét về cách dùng i và y một cách khái quát.
 
Gần đây hơn, vào Khóa HLTNSP năm 2011, trong một lớp nói về cách phát âm phụ âm của học sinh Mỹ gốc Việt, chúng tôi cũng được vài khóa sinh hỏi về cách dùng hai chữ này.
 
Chúng tôi đã dùng cách “khôi hài hoá” vấn đề và trả lời như sau:

image

Cách dùng i hay y là tùy theo sự việc mà từ ngữ diễn tả.
 
Khi hai vợ chồng bỏ nhau mà làm thủ tục êm xuôi, nhanh chóng, thì viết là li dị; nếu thủ tục rườm rà, có nhiều tranh chấp, kéo dài thời gian, thì viết là ly dỵ.
 
 Người chữa bệnh lâu năm, có nhiều kinh nghiệm thì gọi là bác sỹ; kẻ mới ra trường y khoa, chưa có kinh nghiệm, thì gọi là bác sĩ.
 
Cũng vậy, loại bánh baguette dài thì viết là bánh mỳ, còn loại bánh ngắn thì viết là bánh mì, v.v.
 
Cứ theo cách này, chúng ta sẽ tha hồ mà có muôn ngàn từ ngữ với i và y để diễn tả những khác biệt tinh tế về ý nghĩa của tiếng Việt.

Nhưng đấy chỉ là nói đùa cho vui mà thôi.
 
Nếu nghiêm chỉnh mà nhìn vào vấn đề của i và y thì chúng ta thấy được những gì?
 
 Trước khi vào chuyện, chúng tôi xin được phép không đồng ý với một ý kiến là cách phát âm của i và y khác nhau.
 
 Theo ý kiến này, i đọc ngắn lại còn y đọc dài ra.
 
Xin quý vị thử nghĩ, chúng ta có đọc ngắn chữ i trong chữ ti tiện và đọc dài chữ y trong chữ công ty không?
 
Đó là chưa nói đến có một số chữ mà xem ra viết với i hay y cũng đều được chấp nhận, không nhiều thì ít, như quí báu hay quý báu (hay lại theo cái kiểu, quí có nghĩa là quí in ít, còn quý là quý nhiều nhiều?!!), hoặc là lâm li hay lâm ly, v.v.

image

Khi bàn đến ngôn ngữ, nếu chúng ta có thể dẫn chứng một vài ngôn ngữ khác để rộng đường dư luận thì cũng là một điều hay.
 
Không riêng gì tiếng Việt mà tiếng Anh xem chừng cũng khá lúng túng với i và y.
 
 Trong một cuộc trao đổi ý kiến với một đồng nghiệp của chúng tôi là giáo sư Lâm Lý Trí, ông đưa ra một ví dụ trong tiếng Anh mà tôi rất lấy làm tâm đắc.
 
Ông bảo ngay trong chữ city của tiếng Anh cũng đã có hai chữ đó sống chung hoà bình với nhau.
 
Chúng ta biết rằng tiếng Anh là thứ tiếng có trọng âm (stress), và trong chữ city vần đầu có trọng âm.
 
 Nhưng như vậy thì hoá ra vần ci- có trọng âm phải đọc chữ i kéo dài, còn vần –ty không có trọng âm thì phải đọc chữ y ngắn lại hay sao?
 
Và như vậy thì ngược với ý kiến trong tiếng Việt mà chúng tôi đã nêu trên.

Có quý vị sẽ bảo, Nhưng không thể lấy tiếng Anh hay một thứ tiếng nào khác để chứng minh một điều trong tiếng Việt!
 
Điều này có thể đúng mà cũng có thể không đúng.
 
 Các ngôn ngữ trên thế giới có liên quan với nhau về nhiều mặt.
 
 Hẳn quý vị có biết một ngân hàng lớn ở Mỹ đã lấy tên là Citibank với chữ i, như vậy đủ chứng tỏ là i cũng thay thể y được, mà cách đọc của chữ mới này có khác với cách đọc của chữ city đâu?


image

Chúng tôi xin đưa thêm một ví dụ trong tiếng Anh nữa để chúng ta thấy là i và y thật ra có thể thay thế lẫn nhau trong rất nhiều trường hợp.
 
Trong tiếng Anh, một trong những tiền tố (prefix) phủ định là dis-, có thể thấy trong rất nhiều chữ như disrespectful, dishonest, discontinue, v.v.
 
 Thế nhưng, đùng một cái, chúng ta thấy chữ dysfunctional viết với chữ y.
 
 Như vậy thì tiền tố dys- này có đọc dài hơn với tiền tố dis- hay không?
 
Chắc quý vị đã có câu trả lời.
 
Trở lại với tiếng Việt, đặc biệt là chính tả tiếng Việt, chúng tôi xin nêu ra hai đặc tính căn bản trong chính tả, áp dụng không những cho chính tả tiếng Việt, mà cho bất cứ thứ tiếng nào có hệ thống chữ viết.
 
Đặc tính thứ nhất của chính tả là tính tuỳ tiện (arbitrariness).
 
 Theo đặc tính này, người nói ấn định một dấu hiệu nào đó trong cách viết để biểu hiện một âm, một vần hay một chữ nào đó trong cách nói.
 
Thí dụ như trong chính tả tiếng Việt, chữ p là để biểu hiện âm /p/.
 
Sự biểu hiện này chỉ đúng với tiếng Việt, tiếng Anh, tiếng Pháp, v.v., nhưng lại chẳng có nghĩa lý gì với một số tiếng khác.

Chẳng hạn như trong tiếng Tagalog (dùng ở Phi-luật-tân), chữ p có âm /f/ (như trong chữ pamilya, có nghĩa là gia đình), còn trong tiếng Nga, chữ p lại có âm /r/ (như trong chữ роза, có nghĩa là hoa hồng).
 
Đấy, chính tả tuỳ tiện là ở chỗ đó. Không có chân lý tuyệt đối trong chính tả.

image

Đặc tính thứ nhì của chính tả là tính ước lệ (conventionality).
 
Sau khi đã tuỳ tiện quy ước một dấu hiệu nào đó trong cách viết là để biểu hiện cho một âm, một vần, một chữ nào đó trong tiếng nói, những người cùng dùng chung một ngôn ngữ đồng ý với nhau về quy ước đó và cứ như vậy mà áp dụng.
 
Tính ước lệ cũng thấy trong nhiều lãnh vực khác, như các bảng chỉ dấu hiệu đi đường.

Chúng ta đã quá quen với những bảng dấu hiệu đó và chỉ hiểu mỗi dấu hiệu theo một nghĩa duy nhất (theo ước lệ), mà không thể, hay không muốn hiểu theo một nghĩa nào khác nữa.
 
 Lấy ví dụ như tấm bảng mà chúng ta hiểu rằng “Thường có nai băng ngang” để cẩn thận trong khi lái xe trên những con đường ở vùng quê.
 
 Nhưng có thể có người lại muốn hiểu là “Ở đây có bán thịt nai” thì sao?!!

Biết được hai đặc tính của chính tả nói chung rồi, bây giờ chúng ta nhìn lại nguồn gốc của chính tả tiếng Việt.
 
Chúng ta ai cũng biết là mẫu tự tiếng Việt dựa vào mẫu tự La-tinh, do một số nhà truyền đạo đem đến nước ta trong thời kỳ thực dân Pháp đô hộ.
 
 Những nhà truyền giáo này nói tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Bồ-đào-nha, tiếng Tây-ban-nha, v.v. cho nên những quy ước trong chính tả tiếng Việt phần lớn dựa vào quy ước chính tả trong những thứ tiếng đó.
 
Có những quy ước hợp lý, cũng có những quy ước vô lý, nên chính tả tiếng Việt thừa hưởng cả hai loại quy ước đó.

Trước hết, chúng ta cần trả lời câu hỏi có tính chất căn bản, i và y là nguyên âm hay là bán nguyên âm?
 
Xét qua cách cấu tạo vần trong tiếng Việt, và cách thể hiện những vần đó qua chính tả, chúng ta phài trả lời là i có thể dùng như nguyên âm và cũng có thể dùng như bán nguyên âm; y cũng vậy, vừa dùng như nguyên âm, vừa như bán nguyên âm trong chính tả tiếng Việt.

Ngày 13/01/1974 phát hành bộ tem "Cô lái đò"
 
Photobucket *********** Photobucket

Người Việt chế tạo tàu ngầm

Từng nhiều năm làm việc cho hãng Comex của Pháp chuyên đóng tàu ngầm và các thiết bị lặn cùng các hãng chế tạo composite ở châu Âu, năm 2006 ông Phan Bội Trân đã trở về Việt Nam chế tạo thành công tàu ngầm.

Ông mong muốn đem những gì học được về phát triển ngành công nghiệp chế tạo tàu ngầm cho Việt Nam, giúp nước nhà có thể làm chủ được biển Đông, bảo vệ đất nước.

 

Trao đổi với Thanh Niên, PGS-TS Lê Kế Lâm, Chủ tịch Hội Biển TP.HCM, nguyên Viện trưởng Học viện Hải quân, cho biết hiện hội cùng với Khoa Đóng tàu Đại học GTVT đã báo cáo với Sở KH-CN TP.HCM để xây dựng một đề án nghiên cứu khoa học nâng cấp lên dạng tàu ngầm mini có thể ngồi được 3 người, ứng dụng trong du lịch, phục vụ chuyển hàng ra đảo, nghiên cứu đáy biển... Tuy nhiên, muốn đưa vào phục vụ mục đích quân sự còn phải mất một chặng đường dài...

Made in Vietnam

Hãng Comex chuyên sản xuất tàu ngầm phục vụ dân sự như lặn biển, cho ngành dầu khí và sản xuất một số thiết bị cho tàu ngầm quân sự. Vì vậy, ông Phan Bội Trân - hậu duệ của cụ Phan Bội Châu - luôn có suy nghĩ mình phải học hỏi kỹ thuật của họ, đặc biệt là về mặt khí tài quân sự. Theo ông, thế mạnh duy nhất của mình là bộ óc. Mình không có tiền để mua nhiều tàu ngầm, máy bay, nhưng có thể nghiên cứu sản xuất những chiếc tàu ngầm, máy bay không quá đắt tiền để phục vụ Tổ quốc.

Điều may mắn là khi ở Công ty Comex mọi người được làm ở nhiều vị trí, thường xuyên luân chuyển công việc nên một người gần như có khả năng làm được nhiều việc. Chính vì vậy, ông Trân đã học hỏi được rất nhiều, trong đó có cả nguyên tắc làm tàu ngầm mà theo ông là khá đơn giản.

Dẫn tôi thăm xưởng sản xuất tàu ngầm của mình, ông Trân giới thiệu đứa con cưng vừa mới chào đời, đang được bảo quản cẩn thận. Chiếc tàu đen ngòm dài khoảng 3,2 m, bề ngang 1 m, cao 1,5 m, nặng gần 1 tấn, chở được 1 người. Toàn bộ vỏ tàu được chế tạo bằng composite. Do tàu chạy bằng bình ắc quy nên chỉ “bơi” được hơn 4 tiếng và lặn sâu khoảng 70 m. Tàu có thể lặn được, nổi được, chạy nhanh, chậm hoặc lùi. Tàu cũng được trang bị ống kính tiềm vọng, hệ thống bánh lái trước, bánh lái sau, bánh lái nằm ngang... Ngoài ra tàu còn có máy khí nén sử dụng động cơ một chiều cung cấp khí nén cho người lái... Nếu muốn lặn sâu, đi xa hơn có thể lắp động cơ diesel hay gắn thêm bình nhiên liệu ở bên ngoài vỏ tàu.

Mắt sáng bừng lên vẻ kiêu hãnh, ông Trân khoe, do vỏ tàu được làm bằng composite nên nhẹ hơn, di chuyển nhanh hơn, đặc biệt là không phản xạ tia từ điện, như thế radar sẽ không phát hiện ra. Chính vì toàn bộ linh kiện là hàng “tự tạo” made in Vietnam nên giá thành mỗi chiếc chỉ hơn 15.000 USD.

Khi nghe ông Trân nói về kế hoạch chế tạo tàu ngầm, ngay cả người thân trong gia đình, một số nhà khoa học trong nước cũng không tin tưởng. May mắn là trong quá trình làm và thử nghiệm đã được sự giúp đỡ rất lớn từ Hội Biển TP.HCM. “Điều này cũng dễ hiểu, vì ngay cả các tổ chức khoa học còn không làm được huống gì một cá nhân đã 61 tuổi như tôi. Để chứng minh có thể làm được tàu ngầm thì nói suông là không đủ nên tôi phải làm ra được sản phẩm hoạt động tốt.

Thực tế tôi đã chứng minh được là người Việt Nam hoàn toàn có thể làm được tàu ngầm. Điều còn lại là làm sao phổ biến trong giới hạn”, ông Trân bộc bạch.

Ng&#x1B0;&#x1EDD;i Vi&#x1EC7;t ch&#x1EBF; t&#x1EA1;o t&agrave;u ng&#x1EA7;m
Lần đầu tiên một cá nhân có thể sản xuất được tàu ngầm - Ảnh: Đình Sơn

Giấc mơ hạm đội tàu ngầm mini

Để hoàn thành chiếc tàu ngầm này ông Trân đã mất gần một năm. Tuy nhiên, nếu sản xuất hàng loạt theo ông chỉ mất khoảng một tháng là xong một chiếc. Tùy theo nhu cầu mà có thể sản xuất các loại tàu ngầm cho các mục đích khác nhau.

Tàu ngầm bản thân của nó không phải là quân sự, nó chỉ là phương tiện dân sự. Trên thế giới họ bán tàu ngầm cho dân sự rất nhiều để làm du lịch, tham quan dưới đáy biển, phục vụ ngành dầu khí. Nhưng khi gắn lên tàu ngầm ống phóng ngư lôi, tên lửa thì nó thành khí tài quân sự.

Một chiếc tàu ngầm khoảng 15.000 USD, nếu làm 3.000 chiếc khoảng 45 triệu USD, tương đương chiếc tàu ngầm lớp Kilo Project 636. Chỉ cần một số tiền không nhiều trong ngân sách quốc phòng cũng có khả năng chế tạo được tổ hợp khí tài, về mặt lý thuyết có thể hình thành một hạm đội tàu ngầm mini, đóng góp vai trò quan trọng trong chiến lược bảo vệ bờ biển.

Ông Phan Bội Trân tên thật là Phan Bội An. Cụ của ông là anh em ruột với cụ Phan Bội Châu và làm quan trong triều Nguyễn. Cha ông Trân từng tham gia hoạt động cách mạng trước năm 1945 và bị thực dân Pháp bắt giam. Năm 1974, khi 20 tuổi, ông Trân đã sang Pháp du học ngành hóa học của Trường đại học Marseille, sau đó theo chuyên ngành về composite và nhựa kỹ thuật. Đến năm 1978, sau khi tốt nghiệp đại học, ông Trân ở lại Pháp làm việc cho các hãng chuyên về làm tàu ngầm và vỏ trực thăng. Năm 1988, nhận lời mời của Đại sứ quán Libya tại Pháp, ông Trân sang nước này hỗ trợ cho Bộ Quốc phòng về bản vẽ, kỹ thuật đúc vỏ tàu ngầm. Năm 2006 ông về Việt Nam lập công ty chuyên thiết kế máy móc, vỏ tàu, xe đạp điện, đồ chơi trẻ em...

Đình Sơn

edited today at 6:33 PM


từ xa xưa. Vua Tự Đức thời Nguyễn đã ngự giá trên bờ sông Hồng cùng quần thần chiêm ngưỡng những chiếc gọi là thuyền lặn. Chúng chui xuống sông đuổi bắt nhau như cá lớn rồi lại nhô lên mặt nước xếp hàng chầu vua. Người quê Thanh Hóa tên cũng gọi là ông Thanh đã cùng gia nhân chế tạo những chiếc thuyền lặn này.. Thế mà vua Tự Đức chỉ thưởng quà như thưởng cho gánh hát chứ không biết dùng ngân khố quốc gia đầu tư phát triển thành một ngành kỹ nghệ đóng thuyền ngầm (hay nói như kiểu ngày nay là "tàu ngầm"). Tìm hiểu thời điểm này (giữa triều Nguyễn) thì tình hình tàu bè trên thế giới ra sao.



http://vi.wikipedia.org/wiki/Song_%C...3%B9_nh%C3%A2n

 

No comments:

Post a Comment

"Saigonaises" Du khách ngoại quốc và dân "Saigonaises" còn gọi là Sài Gòn

Du khách ngoại quốc và dân "Saigonaises" còn gọi là Sài Gòn thay vì thành phố Hồ chí Minh. 1 Vì sao? Tro...