Xuân Về Hãy Nhớ Đến....
XUÂN VỀ HÃY NHỚ ĐẾN NHỮNG OAN HỒN TRÊN XỨ HUẾ
Douglas Pike
Bị thương và tàn tật vì bom đạn:
|
1,900
|
Thường dân bị chết vì bom đạn:
|
844
|
Nhóm mồ tập thể thứ nhất ngay sau cuộc chiến:
|
1,173
|
Nhóm mồ tập thể thứ nhì, luôn cả Gò Cát, tháng 3-7, năm
1969:
|
809
|
Nhóm mồ tập thể thứ ba, suối Đá Mài (quận Nam Hòa, tháng
9, 1969:
|
428
|
Nhóm mồ tập thể thứ tư, biễn muối ở Phú Thứ, tháng 11,
1969:
|
300
|
Ước lượng những mồ tìm rải rác chung quanh thành phố Huế:
|
200
|
Số người vẫn còn mất tích:
|
1,946
|
Tổng số nạn nhân của cộng sản ở Huế:
|
7,600
|
=====================================================
Tướng Nguyễn Ngọc Loan - Biệt Đoàn 222/Cảnh Sát Dã Chiến
TRỪ GIAN DIỆT CỘNG
Nguyễn Ngọc Loan nhân viên công lực của chính thể Việt Nam Cộng Hòa. Dù từng giữ vị trí tư lệnh ngành cảnh sát, cấp bậc chuẩn tướng nhưng ít người gọi Loan bằng danh xưng hay cấp bậc. Người ta thường gọi ông ta với cái tên “Sáu Lèo”.
“Sáu” ở đây là quan Sáu theo danh xưng bình dân thời Pháp gọi các võ quan, mỗi một vạch trên vai là một cấp bậc. Vì Loan đã lên tướng nên dân gọi quan Sáu là gọi theo hình tượng cũng như dân ngoài Bắc ngày xưa gọi dinh quan Toàn quyền là dinh ông Bảy (còn trên ông Sáu một bậc).
***Bức ảnh "Hành quyết tại Sài Gòn" (Saigon Execution) của tác giả Eddie Adams.
Còn về chữ “Lèo” phía sau, không ai rõ nó xuất phát từ đâu nhưng theo một số thông tin thì danh xưng này xuất phát từ một cách gọi dè bỉu, khinh bỉ của người khác đối với Loan.
Với những tên đặc công Việt cộng, Nguyễn Ngọc Loan thực sự ngăn được một cái chết oan cho người dân thành phố.
Hễ cứ nghe đâu có tiếng súng AK-47 của Việt công là tướng Loan nhào tới. Chỉ cần một tấm áo giáp, một khẩu M-16, với 12 băng đạn 5.56 ly vòng quanh bụng, đầu không nón sắt, chân dép cao su, không lon không lá, ‘Sáu Lèo’ Nguyễn Ngọc Loan xông vào trận chiến.
Đầu tháng 5/1968, đợt hai của cuộc công kích vào ngày Tết Mậu Thân 1968, được báo tin một cánh Việt cộng nằm vùng Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam tràn về khu Tân Cảng, Tướng Loan điều động hai đại đội Cảnh Sát Dã Chiến đến truy kích.
Nguyễn Ngọc Loan (thứ 2 từ trái sang) có vẻ ngoài ăn mặc lôi thôi, luộm thuộm, không ra dáng một vị tướng.
Hay tin, Accompura - Cố vấn trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa lên xe Jeep Cảnh sát chặn đoàn xe của Loan ở ngã tư Dakao – Phan Thanh Giản và yêu cầu y cùng về Tổng Nha tham dự buổi họp nhưng Sáu Lèo từ chối.
Trước đó, Accompura đã được CIA thông báo Hoa Kỳ sẽ thủ tiêu Nguyễn Ngọc Loan. Do đó, dù không thông báo trực tiếp cho Loan tin này, nhưng Accompura luôn yêu cầu Loan đề phòng, không được tự ý đi ra nơi chiến trận.
Ngay sau đó, báo chí Sài Gòn đăng tin: 11 giờ 45 ngày 7/5/1968, Loan bị nát bắp chân trái.
Gần 40 năm sau, năm 2005, chính Accompura đã công bố những thông tin tuyệt mật về sát thủ đã bắn Loan trọng thương. Theo đó, sát thủ thi hành bản án tử hình tướng Loan là một hạ sĩ quan Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ có vợ Việt Nam, làm việc cho CIA Sài Gòn.
Khẩu súng bắn lén Nguyễn Ngọc Loan là M-16 gắn viễn vọng kính. Viên đạn M-16 cỡ 5.56 mm thuộc loại Flechette. Gã Accompura này đứng trên sàn trực thăng UH-1B, nhắm trúng đầu Loan. May cho Loan, lúc sát thủ siết cò cũng vừa là lúc trực thăng gặp vùng giảm áp, nên viên đạn trúng bắp chân trái Sáu Lèo đang gác trên thành cầu thay vì trúng đầu y. Viên đạn Flechette 5.56mm đã phá nát bấy toàn thể bắp chân trái Loan.
Và sau đó, như chúng tôi đã đề cập ở bài trước, Nguyễn Ngọc Loan đã bị từ chối chữa trị chân ở khắp nơi, từ Úc cho đến Hoa Kỳ ( Đời sống Tướng Nguyễn Ngọc Loan sau khi hành quyết một tên đặc công biệt động thành của thành phố Sài Gòn? ). Và từ đó cuộc đời thay đổi của ông ta bắt đầu.
Cuộc sống tăm tối ở Mỹ
Trong quá trình tìm hiểu tài liệu viết về cuộc sống của Nguyễn Ngọc Loan ở Mỹ và sự ảnh hưởng đến ông trong cương vị của một tướng tư lệnh Giám Đốc Tổng Nha Cảnh Sát Quốc Gia chính thể VNCH, chúng tôi tìm thấy một số ít bài báo in trên báo địa phương và Washington Post năm 1988 và 1988.
Trong đó, nhật báo Ludington số ra ngày thứ Bảy, 26/3/1988 đăng bài: — “Cựu tướng VNCH: Tôi muốn sống yên ổn” đăng kèm bức ảnh nổi tiếng “Hành quyết Sài Gòn”. Bài báo viết:
Người đàn ông hầu bàn trong nhà hàng đặt cốc nước lên chiếc khăn ăn để chào đón vị khách mới. Người hầu bàn Á Đông nhỏ, rất gầy với chiếc chân giả, mang trên mặt nụ cười gượng gạo để che giấu vẻ buồn bã, hốc hác và u sầu.
— “Ông muốn dùng gì?”, ông ta hỏi.
— “Tôi muốn hỏi một vài câu hỏi”.
— “Cái gì vậy?”
— “Tôi là nhà báo”.
—— “Không, tôi xin lỗi. Không phỏng vấn gì hết”.
Không phải lúc nào Nguyễn Ngọc Loan cũng nhận được yêu cầu món ăn ở nhà hàng nhỏ ấy. Ông ta từng là tướng Không Quân của Việt Nam Cộng Hòa, ông ta từng là sĩ quan có ảnh hưởng tại đó và ông ta còn trở thành biểu tượng hào hùng gan dạ trong cuộc tiễu trừ Việt cộng xâm lược gây chiến tràn ra tại Đông Nam Á ấy.
Những người Việt cộng/Cộng Sản mở chiến dịch Tết Mậu Thân gây cái chết thê thảm trong ngày tết Truyền Thống cho người dân lành của người miền nam vào năm 1968, thời điểm các đồng minh của Việt Nam Cộng Hòa đã chứng kiến cuộc tàn sát tập thể do Việt cộng gây ra ở Huế và cảnh nhà cháy dân chết tại Sài Gòn.
Viên tướng này là chỉ huy của cảnh Sát Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa khi đó. Ông ta là bạn và thậm chí là bạn tâm giao với những quan chức cao cấp nhất của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa. Ông ta có tiếng khí phách hiên ngang và cũng có tiếng vì chí khí và thanh liêm. Vào thời điểm ấy, ông ta khoác lên người chiếc áo chống đạn và cùng với lính của mình tham chiến.
(Tóm tắt đoạn nói về Nguyễn Ngọc Loan bắn tên đặc cộng Việt cộng biệt động thành trên đường phố: Ngày 1/2/1968, ông ta đã hành quyết một tên đặc công Việt cộng nằm vùng du kích của Mặt Trận Giải Phóng miền Nam Việt Nam giữa phố Sài Gòn và bức ảnh hành quyết đó đã không chỉ thay đổi cục diện chiến trường miền Nam Việt Nam mà còn thay đổi hoàn toàn cuộc đời Nguyễn Ngọc Loan).
Ông ta rơi xuống từ những vì sao sau sự kiện ấy. Ông ta mất đi sự sủng ái của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa và phải chịu mọi trách nhiệm. Rồi đến năm 1975, khi những người Cộng sản bắt đầu tiến về Sài Gòn, ông Loan cùng gia đình chạy trốn sang ẩn náu tại Mỹ.
Tiếng xấu đeo đuổi ông Loan tới tận đất Mỹ. Một số thành viên Quốc hội Mỹ nói rằng ông Loan là vị khách không mời và Cơ Quan Nhập Cảnh và Di Trú của Mỹ (INS) đồng ý với điều này. Năm 1978, INS thực hiện cuộc điều tra âm thầm và kết luận rằng -- ông Loan là nạn nhân chiến tranh như bao nhiêu nạn nhân khác.
Những đồng sự cũ của ông ta nhảy vào bảo vệ. Những người Mỹ và những người Việt từng làm việc với ông Loan cho rằng ông ta có lý do chính đáng để bắn người tù binh trên. Họ chỉ ra rằng chính phủ Việt Nam Cộng hòa ban hành lệnh cho phép hành quyết ngay lập tức bất cứ ai mang vũ khí bị bắt tại Sài Gòn.
Những lời chỉ trích cho rằng lệnh này không vi phạm cả luật pháp Việt Nam Cộng Hòa khi ấy lẫn luật pháp quốc tế. Nhưng lực lượng ủng hộ tướng Loan ra tay, Tổng Thống Mỹ Jimmy Carter yêu cầu INS chấm dứt cuộc điều tra của cục, ông nói không một đất nước nào chấp nhận tướng Loan và vấn đề trục xuất ông ta được chấm dứt.
Còn vào năm 1988, cựu tướng Việt Nam Cộng Hòa này sống ẩn dật tại vùng ngoại ô Washington. Trạng thái nhập cảnh chính thức của ông ta không rõ ràng. Phía INS cho biết họ không thể tìm thấy hồ sơ của ông ta. Nhưng Duke Austin, phát ngôn viên của INS nói trong trường hợp này, ông Loan có thể được xếp vào danh sách người cư trú vĩnh viễn.
Nguyễn Ngọc Loan.
Ông Loan điều hành một nhà hàng trong trung tâm mua sắm nhỏ. Nơi đó có tên là Les Trois Continents (Ba Lục Địa), nhưng nó không to lớn như cái tên của nó. Ông ta bán hamburger và pizza, với một số món ăn vặt đơn giản của Pháp và Việt Nam, chủ yếu cho phụ nữ cùng với con cái và vài người khách vãng lai khác.
Ông ta nói với bạn bè rằng công việc kinh doanh trở nên khó khăn. Ông ta mất một chân trong một trận giao tranh tại Việt Nam và than phiền về việc phải đứng với chân giả từ 12 đến 14 tiếng mỗi ngày. Trên tất cả, ông ta sợ hãi những lời mỉa mai đến cùng cực và đeo đuổi ông ta từ quê nhà cho tới nước Mỹ.
Nhưng ông ta không công khai nói về điều ấy. Ông ta không nói gì với truyền thông, báo chí trong nhiều năm. Ông ta chỉ nhấn mạnh rằng cuộc chiến qua từ lâu rồi và muốn sống yên ổn.
Rồi ông ta khập khiễng đi sang bàn khác để đặt cốc nước cho vị khách khác, việc ông ta buồn rầu đến vậy chẳng có gì quá ngạc nhiên.
Video: Phóng sự trận đánh Tết Mậu Thân 1968 tại Sài Gòn-Chợ Lớn
“Phỏng vấn nhân chứng sống để biết 'Việt cộng tàn sát chôn sống dân Huế' ra sao.”
https://youtu.be/WSJzyO2Or60
Báo Mặt trời Baltimore (The Baltimore Sun) số ra ngày 17/7/1998, sau khi Nguyễn Ngọc Loan chết, bài đăng “A life taken out of context in a split second” (Tạm dịch: Cuộc đời thay đổi sau một giây). Bài báo viết:
Ông Nguyễn Ngọc Loan chết vì căn bệnh ung thư vào ngày 14/7/1998. Cuộc đời của ông ta vốn không có gì nổi bật, là người Việt Nam vượt biên, chủ nhà hàng thất bại, người chồng và người cha trong gia đình. Thế nhưng trong bức ảnh được ghi lại năm 1968, ông ta trở thành (biểu tượng của cuộc chiến tranh Quốc - Cộng chận đứng cộng sản ở Việt Nam.
Trong giờ giao thừa lễ cúng bái, lễ rước ông bà của Tết Mậu thân 1968, Sài Gòn bị Việt cộng đánh bất ngờ quá nên dân chúng chết rất nhiều vì quân lính VNCH đều nghỉ tết, nhưng sáng sớm h6m sau họ nhanh chóng tập họp và cắm trại 100%, nên có đủ số lực lượng để càn quét ngược lại Việt cộng.
Trong nhiều năm sau đó, ông Loan nói tên đặc công Việt cộng Bảy Lốp này không phải người vô danh mà y là chỉ huy của đơn vị thuộc đặc công biệt động thành phố đô thị của Mặt trận Giải Phóng Miền nam Việt Nam. Theo thông tin từ cựu trạm trưởng CIA, người này tiêu diệt rất nhiều lính và cảnh sát Việt Nam Cộng Hòa trước đó.
Tướng Nguyễn Ngọc Loan sau khi bị thương vào tháng 5/1968 được Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu và Phó Tổng Thống Nguyễn Cao Kỳ đến thăm.
Nếu không có bức ảnh đó, cái chết của tên việt cộng đảng khủng bố dân lành ấy sẽ chỉ là một trong hàng ngàn cái chết bình thường trong giao tranh và ông Loan sẽ sống một cuộc đời bình thường. Nhưng chỉ vì tấm ảnh của nhiếp ảnh gia Eddie Adams của Associated Press ghi lại được vụ hành quyết trên đường phố trong lúc thành phố hổn loạn do Việt cộng quấy rối bắn giết bừa bãi và cuộc đời ông Loan từ đó thay đổi.
Ông ta trở thành nạn nhân của cuộc chiến tranh. Ông ta bị ảnh hưởng đến sự phán đoán sai lạc từ bức ảnh đó.
Hoa Kỳ đi đêm với MTGPMN
Kề từ tháng 2 năm 1967, Tòa Đại Sứ Hoa kỳ ở Sài Gòn đã có những tiếp xúc sơ bộ với một số cán bộ cấp thấp thuộc MTGPMN. Sau đó, với sự trợ giúp của Tình báo Hải Ngoại Pháp (SDECE, Service de Documentation et de Contre-Espionage), cộng đồng tình báo Mỹ ở Việt Nam đã bắt tay được với những nhân vật trọng yếu của Cục R (Trung Ương Cục miền Nam) và MTGPMN như: Nguyễn Hữu Thọ, Nguyễn Thị Bình, Dương Quỳnh Hoa, Trần Văn Trà, Trần Độ (Tạ Ngọc Phách), Đồng Văn Cống, Trần Bửu Kiếm và Trần Bạch Đằng, Cục Trưởng Cục R (3).Tất cả những tiếp xúc “đi đêm” nói trên đều không lọt qua con mắt của tướng Loan, Tổng Giám Đốc Cảnh Sát Quốc Gia. Tướng Loan ra lệnh cho S-6 (Cảnh Sát Đặc Biệt) tống giam một số nhân vật MTGPMN khi ấy đang được Sứ quán Hoa kỳ bảo vệ tại các “nhà an toàn” (safe house) ở ven đô Sài Gòn và Tây Ninh.
Tòa Đại sứ Hoa kỳ rơi vào tay Đặc Công CSVN
CIA ra lệnh thủ tiêu Nguyễn Ngọc Loan
Ai bắn nát chân tướng Loan?
Trời kia đã bắt làm người có thân – Nguyễn Du
Khi Việt cộng tràn vào Sài Gòn năm 1975, ông Loan tới Đại Sứ Quán Hoa Kỳ để trông chờ các quan chức tại đây hoàn thành lời hứa đưa ông ta và gia đình rời khỏi Việt Nam nhưng không ai trong đại sứ quán muốn nói chuyện với ông ta.
Gia đình ông Loan buộc phải tháo chạy khỏi Sài Gòn trong khoang chứa của máy bay vận tải C-130 của Không quân Việt Nam Cộng Hòa. Họ chỉ nhận được thông báo khởi hành đúng 5 phút trước khi máy bay cất cánh và bị buộc phải bỏ lại tất cả đồ đạc cá nhân.
Tới định cư tại Bắc Virginia, ông Loan mở một nhà hàng trong trung tâm thương mại. Ông xây dựng lại cđời sống, ông ta và gia đình dành nhiều thời giờ giúp nhà hàng hoạt động thành công mặc dù chân giả khiến ông ta phải chịu đau đớn. Thế nhưng cuộc sống ở Mỹ chẳng hề dễ dàng chút nào với ông Loan và càng ngày càng trở nên khó khăn.
Năm 1976, các phóng viên phát hiện ra người chủ cửa hàng là tay súng nổi danh trong bức ảnh nổi tiếng chụp năm 1968. Các bài báo và bản tin truyền hình ngay lập tức theo đuôi câu chuyện. Khi danh tính của mình bị lộ, ông Loan cho biết việc kinh doanh sụt giảm đến một nửa.
Tiệm ăn gia đình Nguyễn Ngọc Loan bây giờ là tiệm ăn Tau Tau, khu mua sắm Rolling Valley Mall tại Burke, Virginia.
Vào đầu những năm 1990, nhiếp ảnh gia Adams, người từng giành giải Pulitzer với tấm ảnh chụp ông Loan xử tử người tù binh tới thăm ông này tại nhà hàng. Adams nói ông thấy dòng chữ “Chúng tao biết mày là ai, đồ khốn!” (We know who you are, f…ker!) trên tường toilet của nhà hàng. Adams cho rằng dòng chữ ấy nhắm đến ông Loan nhưng không bao giờ cho ông này biết điều đó.
Sau chuyến thăm của ông Adams không lâu, ông Loan đóng cửa nhà hàng.
Tại Quốc Hội Mỹ, Nghị sĩ Đảng Cộng Hòa Elizabeth Holtzman thuộc tiểu bang New York kêu gọi trục xuất ông Loan sau khi biết ông ta có mặt tại Mỹ. Sau đó, nhân viên Cơ Quan Di Trú và nhập tịch Hoa Kỳ nói với ông Loan rằng ông ta nên bị xét xử tại Việt Nam bởi tội ác chiến tranh khi bắn tù binh bị trói và giấy phép cư trú của ông ta sẽ bị thu hồi.
May mắn cho ông Loan, Tổng Thống Jimmy Carter can thiệp và cho phép ông này ở lại nước Mỹ.
Khẩu súng đã bắn lén tướng Nguyễn Ngọc Loan là M-16 gắn viễn vọng kính. Viên đạn M-16 cỡ 5.56 mm thuộc loại Flechette. Gã này đứng trên sàn trực thăng UH-1B, nhắm trúng đầu Loan. May cho Loan, lúc sát thủ siết cò cũng vừa là lúc trực thăng gặp vùng giảm áp, nên viên đạn trúng bắp chân trái Sáu Lèo đang gác trên thành cầu thay vì trúng đầu y. Viên đạn Flechette 5.56mm đã phá nát bấy toàn thể bắp chân trái Tướng Loan.
|
Tấm hình của hãng AP, chụp ngày 1 Tháng Hai, 1968 ở Sài Gòn: Cả gia đình tám người của một sĩ quan VNCH bị đặc công Việt Cộng bảy Lốp/Nguyễn Văn Lém thảm sát. |
Nhóm phản chiến tại Hoa Kỳ đã tận lực khai thác bức ảnh để làm phương tiện đòi chấm dứt ngay tức khắc cuộc chiến tranh Việt Nam.
Bức ảnh này đã đem lại cho Eddie Adams hai giải thưởng cao quý Pulitzer và World Press Photo chỉ một năm sau, 1969. Phong trào phản chiến tiếp tục nổ ra khắp nơi khiến chính quyền Hoa Kỳ tìm mọi cách rút ra khỏi Việt Nam khiến cho Việt Nam Cộng Hòa chết tức tưởi vào ngày 30-04-1975.
Du khách ngoại quốc và dân "Saigonaises" còn gọi là Sài Gòn thay vì thành phố Hồ chí Minh. 1 Vì sao? Tro...
No comments:
Post a Comment