Khi bạn còn vũ khí trong tay, bạn có thể bắn chết Việt cộng --nó -- cộng sản/Việt cộng.
Hãy tin chắc chắn không bao giờ Việt cộng làm mất lòng bạn, chúng sẽ tìm mọi cách ve vãn, dỗ ngọt, nhiều hứa hẹn, danh vọng, tiền bạc... nào là hòa bình, tình người, tình dân tộc, tình hữu nghị... để làm sao cho bạn lỏng tay súng, cất súng, hoặc bẻ súng đi.
Một khi bạn đã bẻ súng đi, thì lúc đó, bạn sẽ bắt đầu hiểu cộng sản, thấy ngay chúng là một con quỷ có sừng, miệng đầy máu, mà khi đã hiểu ra được cộng sản, thì đã muộn cho sinh mạng của bạn lắm rồi, muộn lắm lắm rồi.
Mục tiêu của Việt cộng/cộng sản là tiêu diệt các tư tưởng, mọi quan điểm không là cộng sản (phi vô sản). Khi Việt cộng/cộng sản cần ai thì chúng nâng người đó lên tận mây xanh để bạn phơi phới để lỏng tay súng, cất súng, hoặc bẻ súng đi, hay không còn quyền hành gì nữa, thì chúng sẽ quay lại ra tay diệt bạn tức khắc.
Việt cộng giỏi dùng tâm lý chiến để gạt gẫm, chúng có thể dùng cựu chiến binh Việt cộng dụ khị tâm sự cựu chiến binh của bạn, thương phế binh Việt cộng dỗ ngọt tỉ tê "chúng ta là nạn nhân của này nọ". Hay "tê liệt sĩ" Việt cộng để than thở với tử sĩ của bạn. Một khi bạn mền lòng vì ời cựu thương binh Việt cộng, tức khắc, nó đem nộp mạng bạn ngay để lấy thưởng.
Nhà thờ Chúa Cứu Thê VNCH, nay chúng dùng linh mục (Việt cộng) để giảng đạo và dùng thương phế binh Việt cộng để hô hào hòa hợp hòa giải với thương phế binh VNCH, để xin tiền cứu trợ từ hải ngoại. Chuyện này có thật. Nhưng người Việt hải ngoại biết đây là chiêu rút tiền hải ngoại và xóa lằn rănh Quốc - Cộng và trà trộn phá hoại và đầu độc tuyên truyền lớp thế hệ trẻ của người Việt hải ngoại rằng chúng ra tị nạn kinh tế. Việt cộng bóp méo sự thật cuộc chiến bảo vệ tự do của cha anh họ.
Việt cộng bản chất vẫn là Việt cộng. Quỷ đỏ bản chất vẫn là quỷ.
Người Việt Trong Quân Đội Hoa Kỳ
Nếu viết cho đúng thì gọi là người Mỹ gốc Việt gia nhập quân đội Hoa Kỳ. Tuy nhiên văn chương bình dân chúng ta thường nói chuyện người Việt mình đi lính Mỹ. Thực ra, không phải đi lính Mỹ như các cụ nhà ta đăng lính Tây thời đệ nhất và đệ nhị thế chiến. Nhập ngũ ở đây là theo đuổi binh nghiệp, tham dự vào công cuộc bảo vệ đất nước thực sự, đúng theo tinh thần đã tuyên thệ khi nhập tịch.Nhập ngũ theo Lục Quân, Thủy Quân Lục Chiến, Hải Quân, Không Quân, Tuần Duyên, Đoàn Ủy Nhiệm Y Tế Công Cộng, Đoàn Ủy Nhiệm Quản Trị Khí Quyển và Đại Dương Quốc Gia. Gọi chung là lính hết. Nhưng trong đó có 50% là sĩ quan và có nhiều chiến binh gốc Việt mọi cấp bậc. Trong hàng ngũ sĩ quan đã có cả tướng lãnh và rất nhiều đại tá. Cũng có các chiến binh gốc Việt sinh ra tại Mỹ mới nhập ngũ vài năm. Nhưng trong số kể trên đôi khi có các sĩ quan VNCH khi gia nhập quân đội Mỹ tuổi đã ngoài 30. Tháng 5 vừa qua, tôi có dịp gặp vị đó.
Ông là bác sĩ của cả hai đạo quân. Bác sĩ Nguyễn Dương vốn là sinh viên của trường quân y VNCH đã tốt nghiệp. Ra trường ông trở thành trung úy y sĩ đi hành quân miền Tây thuộc Sư Đoàn 9 Bộ Binh. Sau đó ông có dịp thuyên chuyển về không quân Sài Gòn ở cấp đại úy cho đến khi mất nước. Quân vụ với VNCH vừa đủ 11 năm. Khi cộng sản chiếm miền Nam, ông chạy qua Mỹ lại đèn sách học lại. Tốt nghiệp bác sĩ Hoa Kỳ, ông là người hiếm hoi đã có quyết định hết sức khác biệt. Bác sĩ Dương xin gia nhập quân đội Mỹ được đeo lon đại úy. Thay vì mở phòng mạch như các đồng nghiệp, ông đã trở thành đại úy y sĩ hiện dịch quân đội Mỹ phục vụ các đơn vị, các binh chủng và khắp các các chiến trường. Đóng quân từ California qua Âu châu và Trung đông. Tại Đức ông đã từng là y sĩ trưởng của Sư Đoàn 1 thiết giáp Hoa Kỳ. Bác sĩ Dương với cấp bậc trung tá đã cùng sư đoàn thiết giáp có mặt tại Trung Đông ngay từ thời kỳ Mỹ đánh trận giải phóng Kuwait.
Tại mặt trận ông đã có dịp chỉ huy trên 60 y sĩ phục vụ khắp các đơn vị. Trên youtube biết bao người vào xem đã thấy quân đội Mỹ tổ chức lễ chia tay nhân dịp đại tá y sĩ Nguyễn Dương về hưu năm 1992 hết sức long trọng. Trong tác phẩm song ngữ viết về binh nghiệp và những chuyến đi của tác giả có bài tựa của đại tướng Griffith hết sức ca ngợi bác sĩ Dương. Hai người đã từng cùng phục vụ tại Sư Đoàn 9 tại miền Tây, ông cố vấn Mỹ và vị y sĩ quân y Việt Nam Cộng Hòa. Tình cờ lại cùng về sư đoàn thiết giáp Hoa Kỳ.
Tướng tư lệnh và vị y sĩ trưởng của sư đoàn. Nói chuyện với bác sĩ Dương:
- "Chúng tôi nghiệm ra rằng có lẽ thật hiếm hoi mới có người đeo lon đại úy của hai đạo quân. Thân phận chạy qua Mỹ như chúng tôi, từ đại tá xuống làm thợ sơn xe tải. Mấy ai đeo lon đại úy y sĩ Việt Nam mà lại lập tức thành bác sĩ quân y cho Hoa Kỳ".
Tổng cộng cả hai quân vụ Việt Mỹ của đại tá Dương là 31 năm. Thâm niên hơn các tướng lãnh VNCH.
Ở bên Pháp tôi có ông bạn là đại tá Vỵ. Ông Trần đình Vỵ sinh năm 1928 cùng quê Nam Định có trên 25 năm quân vụ Việt Nam từ trung sĩ 1949 lên đến đại tá VNCH 1975. Qua Pháp ông đăng vào đạo quân Lê Dương với cấp bậc thiếu tá. Sau cùng giải ngũ với cấp đại tá binh đoàn Légion Étrangère năm 1988. Quân vụ thuộc 2 đạo quân hơn 35 năm. Còn nhiều hơn đại tá Dương tại Hoa Kỳ. Bạn già Trần đình Vỵ ở Paris vừa viết bài kỷ niệm 60 năm Điện Biên Phủ đăng trên tạp chí quân sử Pháp "Carnet de la Sabretache".
Bài tiểu luận tưởng niệm cho các chiến binh Việt Nam, các lao công và cả chị em ta mà số phận nghiệt ngã tình cờ có mặt trên chiến trường đã hy sinh tại trận Điện Biên Phủ. Số phận của họ chưa bao giờ được ghi nhận suốt 60 năm qua dù rằng quân số Việt Nam chiếm 50% tổng số hiện diện trong căn cứ. Trong khi tháng 7 này, tại Hoa kỳ chúng tôi tổ chức tưởng niệm 60 năm Genève chia đôi đất nước thì ngày 14 tháng 7-2014 ông Vỵ và đại tá y sĩ Hoàng cơ Lân lại có dịp cầm cờ VNCH đứng bên nhau để tưởng niệm các chiến binh Việt Nam.
Trở lại với hàng ngũ các chiến binh Việt Nam Cộng Hòa trong quân đội Mỹ, tôi nghĩ rằng nhiều người có trên 20 năm quân vụ. Muốn biết rõ phải tìm vào hồ sơ của hội VAAFA. Cái hội khá đặc biệt có tên là Vietnamese American Armed Forces Association. Tên Việt Nam là Hội Quân Nhân Mỹ gốc Việt.
Tôi phải dành ra cả buổi tối để nói chuyện với trung tá quân báo hải quân là anh Nguyễn Anh Tuấn. Trung tá Tuấn vẫn còn tại ngũ và hiện giúp cho hội đặc biệt về mặt phát triển hội viên. Anh cho tôi biết tổng số người Việt trong quân đội Mỹ trên 5.000 người và có hơn 650 người gia nhập chính thức vào tổ chức VAAFA. Anh có vẻ chưa hài lòng vì còn hơn 4.000 người chưa tham gia.
Thực ra tỷ lệ 650+ trên 5.000 là tỷ lệ hết sức cao. Tổ chức cộng đồng Việt Nam trên khắp các địa phương chưa bao giờ có được tỷ lệ như thế. Lại hỏi anh Tuấn là thâm niên quân vụ của các bạn ra sao. Anh nói đã có 28 năm lính. Cùng nhập ngũ 1 thời với anh Lương Xuân Việt. Phần anh Cao Nguyên trung tá công binh với 28 năm quân vụ mới giải ngũ. Cao Nguyên hiện là chủ tịch hội VAAFA và mới thêm tân hội viên là con trai của anh vừa tốt nghiệp West Point. Hội phó là cô trung tá thuộc Đoàn Ủy Nhiệm Y Tế Công Cộng của Hoa Kỳ.
Tuy nhiên người thâm niên nhất của Việt Nam hiện nay là một Warrant Officer bậc 5, anh Phạm Kim đã có đến 37 năm quân vụ. Xem chừng anh Kim gia nhập quân đội 1976 từ khi mới đến Mỹ sau 1975, rồi cứ thong thả đi từ lính lên đến hàng cao nhất của ngành chuyên môn. Cấp bậc Warrant Officer của Hoa Kỳ lại có đến 5 hạng từ 1 đến 5. QLVNCH thì chỉ có một cấp duy nhất tương đương là chuẩn úy. Chẳng có danh từ nào khác để so sánh. Tuy nhiên, tôi rất ngạc nhiên là từ chuẩn tướng Việt, đại tá Huấn, các trung tá Nguyễn Cao Nguyên, Trung tá Nguyễn Anh Tuấn dù qua Mỹ từ nhỏ nhưng tiếng Việt hết sức lưu loát.
Tất cả đều là thành viên của VAAFA, quan tâm đến VNCH, QLVNCH và cộng đồng Việt. Xa hơn nữa sự quan tâm vô cùng quý giá hướng đến quê hương Việt Nam và việc đấu tranh cho tự do dân chủ.
Lẽ dĩ nhiên các bạn không quên vấn đề biển Đông và vấn nạn bá quyền Trung Quốc. Một cách hết sức thành thực, US Navy Commander Nguyễn Anh Tuấn nói rằng khi mới nhập ngũ hơn 28 năm trước anh không thể nói về ý nghĩa của một chiến binh gốc Việt đối với cá nhân, đất nước và cộng đổng. Nhưng ngày nay đã tự học được rất nhiều. Thực vậy, khi được biết 90% các anh chị là con cháu của các chiến binh VNCH, chúng ta có thêm sự thông cảm và niềm tự hào về con đường nối gót cha anh của thế hệ nối tiếp.
Hội VAAFA kỳ này có nhiều tin mừng thăng cấp. Trong hàng ngũ lên cấp đại tá có trung tá Nguyễn Huấn thuộc đơn vị miền Đông. Anh đã được gắn lon vào ngày 1 tháng 7-2014. Anh là con trai duy nhất 9 tuổi của cố đại tá thiết giáp Nguyễn Tuấn, Thủ Đức K1, một trong những anh hùng của QLVNCH đã hy sinh trong trận chiến Tết Mậu Thân.
Tháng 4 - 75 cậu bé đi cùng gia đình ông chú qua Mỹ và bây giờ trở thành trung tá Huấn thăng cấp đại tá tháng 7- 2014. Nguyễn Huấn là con người đã hết sức nỗ lực, vươn lên từ thảm kịch để trở thành đại tá của quân lực Hoa Kỳ. Thực là 1 hoàn cảnh hết sức đặc biệt. Anh Huấn sống trong cô đơn từ 68 đến 75. Cậu bé không có hoàn cảnh để chia xẻ với gia đình trong nỗi đoạn trường tháng tư 75 và phải tiếp tục phấn đấu một mình cho đến khi tốt nghiệp đại học, nhập ngũ và trở thành sĩ quan cao cấp đeo trên vai đôi chim ưng cánh bạc của quân lực Hoa Kỳ. Anh đã sống suốt cuộc đời cho cả gia đình.
Về phần đại tá Lương Xuân Việt lên chuẩn tướng làm lễ gắn lon vào tháng 7 tại Texas. Đây là bản doanh của sư đoàn không kỵ do anh Việt là tư lệnh phó hành quân. Đơn vị này có tướng 2 sao chỉ huy với 2 tư lệnh phó. Một ông về tiếp vận và 1 ông về hành quân. Ông tư lệnh sư đoàn mới lên 2 sao. Bây giờ đến ông tư lệnh phó là người Việt tỵ nạn đầu tiên lên cấp tướng trong quân đội Mỹ. Lục quân đã chuẩn bị cẩn thận cho các vì sao trong quân ngũ. Sau khi trải qua các cấp từ đại đội đến tiểu đoàn trưởng, đại tá Việt nhận chỉ huy một lữ đoàn nhẩy dù tại mặt trận Trung Đông. Hết thời hạn, ông được đưa về theo học đại học Stanford rồi về bộ quốc phòng. Tiếp theo là về nhận chức vụ tư lệnh phó sư đoàn để được đề nghị lên tướng. Con đường lên tướng cũng gian nan vất vả nên Hoa Kỳ không thể có tướng trẻ. Tối thiểu cũng có 20 năm trưởng thành và 25 năm quân vụ.Với 49 tuổi mà lên tướng như anh Việt là khá đặc biệt. Ngay khi có giấy tờ đề nghị, cô vợ anh Việt được mời đi học lớp chuẩn bị làm vợ ông tướng. Thật thú vị nếu chúng ta có dịp đọc qua bài vở của lớp đặc biệt này. Tác phong ngôn ngữ, trang phục ra sao. Có cả một chương dành cho việc giữ cho các tướng quân đừng léng phéng với cuộc đời, được các phu nhân hết sức chú ý.
Mới đây có ông chuẩn tướng Mỹ trải qua cuộc tình ngang trái với cô đầm Paris bị giải ngũ với cấp bậc trung tá. Các bà tướng Hoa Kỳ cho rằng khi tướng công qua Trung Đông tác chiến lại bình yên hơn đi công vụ Âu Châu. Thật ra quân nhân Mỹ gốc Việt có rất nhiều chuyện cần được sưu tầm và nhắc nhở thí dụ một nhân tài nữa là đại tá hải quân Lê Bá Hùng hiện làm phụ tá chánh văn phòng cho bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ, ông Chuck Hagel. Đại tá Hùng trong địa vị này, hy vọng trong bốn năm nữa sẽ là vị đề đốc đầu tiên Mỹ gốc Việt của chúng ta. Tuy nhiên, gương sáng huy hoàng không phải chỉ dành cho những quân nhân còn lại, giây phút tưởng niệm luôn luôn nghĩ đến những chiến binh đã ra đi. Các thành viên xuất sắc đi trước thành công vẻ vang ở cấp trên cũng chỉ là viên gạch lót đường cho giới trẻ cấp dưới mới nhập ngũ trong hiện tại và tương lai.
Con đường binh nghiệp phục vụ cho quê hương mới cũng không giới hạn trong biên giới Hoa Kỳ. Người Việt tham dự vào đoàn quân lê dương như đại tá Trần Đình Vỵ tại Pháp không phải là duy nhất. Đã có nhiều chiến binh gốc Việt phục vụ cho thế giới tự do tại Âu châu, Canada, Úc châu và cả Do Thái. Nhập ngũ luôn luôn là hành động tích cực nhất để thể hiện tinh thần công dân. Khi anh chị trở thành công dân gương mẫu tại nơi định cư, đó là phuơng cách đấu tranh tốt đẹp nhất cho dân sinh tại quê hương mới và dân quyến tại quê nhà.
60 năm đêm giã từ Hà Nội.
Ngày 20 tháng 7-2914 chúng tôi tổ chức tưởng niệm 60 năm Genève chia đôi đất nước, anh em hội VAAFA có về dự. Các bạn trẻ có dịp ghi nhận bài học lịch sử từ thế hệ cha anh. Thế hệ đàn anh có dịp cảm nhận niềm hãnh diện của tương lai trong tay những bước chân đi tới....
Năm 2014 chúng ta ghi dấu 60 năm giã từ Hà Nội. Qua năm 2015, lại ghi dấu 40 năm từ giã Sài Gòn. Những kỷ niệm đau buồn của quá khứ ghi nhận trong hiện tại sẽ là hành trang quý giá cho tương lai.
0
|
1
2
6
https://www.tallcomanche.org/Map_Estep_Street_Without_Joy_March_1968.jpg
Tallcomanche.org
=====================================
Những Chiến Sĩ ĐPhương Quân và Nghĩa Quân Dĩ An
Quý vị thân
mến,
Tôi đã đọc bài viết ca ngợi QLVNCH của Sử gia Bill Laurie và tôi
nhận thấy bài viết có chê và có khen rất trung thực của tác giả. Hôm
nay tôi xin được chia sẽ cùng quý vị.
Tình cờ trong bài viết tôi thấy có một đoạn ngắn của Trung tá John
Cook là cựu Cố vấn của tôi lúc tôi phục vụ tại quận Dĩ An, tỉnh Biên
Hòa. Ông John Cook cũng là tác giả cuốn hồi ký The Advisors. Ông đã
từ TB Maryland bay qua thăm và tặng tôi cuốn sách nầy lúc hay tin
tôi vượt biển đến Mỹ, sau khi tôi ra trại tù Yên Bái.
Trong
cuốn hồi ký ông John Cook rất ca ngợi tinh thần chiến đấu của các
chiến sĩ Địa Phương Quân và Nghĩa quân tại Quận Dĩ An. Ông rất ca
ngợi chương trình Phụng Hoàng thành công mỹ mãn do sự hy sinh dũng
cảm của các chiến sĩ ĐPQ, NQ, các viên chức Xã Ấp, CSQG, XDNT, Lực
lượng PRU ( Thám sát tỉnh ) và NDTV.
Sau khi bị thương lần thứ 3 tại vùng giới tuyến tôi phải chống gậy,
tuy nhiên tôi còn hành quân được với các anh em chiên sĩ địa phương
thường xuyên trong lãnh thỗ để chu toàn chiến dịch Phụng Hoàng và
bình định lãnh thỗ.
Thật ra, trước khi về chỉ huy họ tôi cũng có cảm nghĩ là khả năng
tác chiến của anh em chiến sĩ địa phương rất kém so với các chiến sĩ
của đơn vị Chủ lực hay Tổng trừ bị. Nhưng sự thật hoàn toàn không
phải như tôi nghĩ vậy đâu. Các chiến sĩ ĐPQ và NQ chiến đấu rất dũng
cảm và giỏi nên các anh em chiến sĩ địa phương quận Dĩ An đã tiêu
điệt hầu hết hạ tầng cơ sở VC và bộ đội địa phương của chúng. Qua
các thành quả thắng lợi, nhiều chiến sĩ ĐPQ và NQ các cấp được tưởng
thưởng Anh Dũng Bội tin của QLVNCH và có cả Silver Stars và Bronze
Stars của Hoa kỳ nữa.
Ngoài ra tôi cũng cần phải nêu lên tinh thần hăn say giữ gìn thôn ấp
của lực lượng Nhân Dân Tự Vệ. Có một lần, một em NDTV 17 tuổi đã can
đảm giựt khẩu súng AK 47 của tên cận vệ VC để hạ sát tên nầy và một
tên Huyện uỷ Dĩ An do kế hoạch của BCH Chi khu và Ban 2 Chi khu Dĩ
An sắp đặt. Tôi có đề nghị Cố vấn Mỹ xuất tiền của uỷ Phụng Hoàng
tưởng thưởng một số tiền khá lớn cho em nầy. Sau ngày 30 tháng 4 năm
1975 chúng tôi vào tù và hoàn cảnh bắt buộc tôi phải vượt biển không
biết tình trạng của em NDTV nầy ra sao ?
Vào những ngày cuối cùng trong hoàn cảnh nguy biến của nước nhà đến
khi có lịnh buông súng đầu hàng của Cố TT Dương Văn Minh không có
một chiến sĩ nào đào ngũ để di tản, kể cả các viên chức Hành chánh
và các thành phần bán quân sự. Thật là điều đáng phục tinh thần hy
sinh yêu nước của họ.
Nhân đọc bài viết của tác giả Bill Laurie tôi xin có vài lời cám ơn
sự hy sinh cao cả của các thành phần chiến sĩ nói trên và cám ơn sự
trợ giúp của đồng bào Dĩ An trong thời gian tôi được phục vụ tại đây
khá lâu.
Các anh em chiến sĩ và quý đồng hương thưong mến, sau ngày 30 tháng
4 năm 1975, chúng ta phải xa nhau, nhiều anh em chiến sĩ và tôi cùng
đi tù. Hiện giờ nhiều người còn kẹt lại quê nhà, kẻ thì sống lưu lạc
khắp bốn phương trời. Nay tuổi đời chồng chất, nhưng tôi không bao
giờ quên công lao của các chiến sĩ quận Dĩ An mến thương. Chắc các
anh em cũng như tôi đều luyến tiếc một thời cùng bên nhau chiến đấu
gian khổ nhưng hào hùng của chúng mình tại quận Dĩ An để mang lại sự
thanh binh bình cho đồng bào. Tôi xin nghiêng mình tưởng niệm những
anh hùng tử sĩ đã anh dũng hy sinh cho an bình và thịnh vượng của
quận nhà và cho tổ quốc.
Tôi rất mong nhiều đồng hương và các chiến hữu địa phương Dĩ An đọc
được bài viết nầy để hiểu được lời tỏ lòng biết ơn của tôi.
Cầu chúc tất cả quý gia đình ở hải ngoại và trong nước luôn được
bình an.
Kính mến .
Nguyễn Minh Châu
Đại
Tướng MAV HK viếng thăm Trung đội trưởng xuất sắc Nguỵ Hiền, anh của
Hội
Trưởng Ngụy Được, hội Đồng Hương Dĩ An/BH tại Nam Cali. Ông TĐT nầy
đã hy sinh.
Bài tóm lược về
ĐPQ &NQ
ĐPQ.
Tùy theo hình an ninh của địa phương, mỗi Quận/CK có từ 2 tới 3 đại
đội ĐPQ biệt lập.
Lực lượng ĐPQ mang cấp bực và mặc quân phục như Bộ binh, trang bị
Carbine M1 Garant, M1 và trung liên FM Bar, ống phóng lựu đạn cho
Garant M1. Sau năm 1968, ĐPQ và NQ được trang bị M16, trung liên M60
và M79. Luc tôi làm QT Dĩ AN nhờ SĐ I BB/HK giúp đở rất nhiều.
Khóa 13 hay 14 Thủ Đức có đào tạo một số sĩ quan để về địa phương
chỉ huy NQ và ĐPQ, sau nầy sĩ quan chủ lực cũng được bổ sung về chỉ
huy các đơn vị ĐPQ. Năm 1973 các TK bằt đầu thành lâp các liên đoàn
ĐPQ do cấp số một Trung tá chỉ huy.
NQ. Sau ngày Quân lực 19/6/1965 NQ không còn măc đồ đen nữa, mặc
quân phục như BB và do QT kiêm/CKT chi huy và điều động. Vào năm
1972 bắt đầu thành lập các phân chi khu tại mỗi xã do một SQ thiếu
úy hoặc trung úy chỉ huy trực tiếp. Xã trưởng không còn chỉ huy NQ
nữa.
Trên phương diện chỉ huy. CKT chỉ huy trực tiếp chỉ huy ĐPQ và NQ
trong quận. TKT có quyền thay đổi địa bàn hoạt động của các TĐ/ĐPQ
trong Tỉnh. Quận trưởng điều động và hoán chuyển các trung đội NQ
trong phạm vi quận.
KHU CHIẾN THUẬT. Tôi nhớ là KCT không còn sau năm 1968, trước đó KCT
gồm các
TK/Tỉnh nằm trong lãnh thổ trách nhiệm của Sư đoàn cho nên vị SĐT/BB
kiêm TL/KCT chịu trách nhiệm an ninh lãnh thổ trước Quân khu hay gọi
là Vùng CT (Quân Đoàn). Về sau giải tán các Khu chiến thuật, Tỉnh
Trưởng kiêm Tiểu khu trưởng chiệu trách nhiệm lãnh thổ của TK trực
tiếp với TL/Quân Đoàn.
Tuyển mộ. Mỗi TK có một văn phòng tuyển mộ ĐPQ, lấy người của đia
phương tỉnh. Tại mỗi quận, Ban 1 CK tuyển lính NQ trong pham vi
quận, không được tuyển người ngoài dân địa phương quận, nhưng do sự
chấp thuận của TKT. Lúc tôi làm QT tôi có nhắc nhở Trưởng Ban 1
tuyệt đối không nhận người Tàu ở Saigon hay Cholon để tránh vụ lính
ma hay lính kiển.
Tôi rất hảnh diện là không bao giờ ăn tiền của lính xin nhập ngũ vào
NQ. Và không chấp nhận lính ma lính kiển. Nhờ đó mà NQ quận Dĩ An
chiến đấu rất hăn sai vì không có sự bất công.
|
No comments:
Post a Comment